Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 178:

Còn ở nhóm hộ vệ ở trong sông ra sức bơi về phía bờ sông cũng phát hiện, lập tức tăng nhanh tốc độ bò lên bờ, không nói hai lời đã gia nhập đánh nhau.

Đám sát thủ này mỗi người đều đeo cung tên, bởi vì tạm thời không phát hiện Tiêu vương gia mà vẫn không giương cung bắn tên, lúc này nhìn thấy động tĩnh trong sông, biết tất nhiên là Tiêu vương gia và Tiêu vương phi tới, cung tên lập tức chĩa sang.

"Bảo vệ Vương gia!"

"Vương gia cẩn thận!"

Tiểu Ngũ và Hoà Bá đồng thời lên tiếng cảnh báo, tốc độ phản ứng của Quý Tiêu Hàn rất nhanh, một phen lôi tiểu vương phi một lần nữa về lại trong nước, hai người không xoay người lên bờ, mà là bơi đến bờ hạ du.

Có tiểu vương phi ở đây, Quý Tiêu Hàn không dám tùy tiện lên bờ, sợ nàng bị thương.

Nhưng Tô Oản Nhan lại là tức giận không thôi, thời tiết lạnh như vậy, không cho lên bờ, sớm muộn không phải mệt chết thì cũng là đông chết ở trong nước, nhưng nàng cũng biết mục tiêu của những sát thủ kia là bọn họ, chỉ cần bọn họ không hông xuất hiện thì nhóm hộ vệ mới có thể ứng phó tốt hơn.

Thình lình rùng mình một cái, Tô Oản Nhan nhìn về mặt sông phía trước vẫn tối tăm như cũ, lại nhìn tiếng đánh nhau xa xa bên bờ, nếu cứ như vậy đi xuống, thân thể này của nàng không thể không lạnh tới cảm mạo, cứ coi như là thân thể Quý Tiêu Hàn làm bằng sắt thì phỏng chừng cũng chịu không nổi.

"Được." Hai người hợp lực bắt đầu chèo mái chèo, xuôi theo dòng nước xuôi về hạ lưu, có thuyền trợ lực, rất nhanh hai người đã rời khỏi nơi nguy hiểm, vì thuận tiện cho ám vệ và nhóm hộ vệ tìm được bọn họ, Quý Tiêu Hàn còn ở bên bờ làm vài lần ký hiệu.

Tô Oản Nhan không có ý kiến, hiện tại cả người bọn họ đều ướt, vừa ướt vừa lạnh nếu như có thể tìm hộ nông gia tránh mưa, thay quần áo, đó là điều không thể tốt hơn, vì thế, nàng gật đầu, không tự giác rụt vào trong ngực nam nhân hấp thu ấm áp, đi hai bước, lại dừng lại, nói: "Thuyền này của chúng ta có nên giấu đi không? Nếu có người phát hiện ra..."

Tô Oản Nhan cười nhạt không nói.

"Đi lên nhìn xem, đám sát thủ kia tạm thời sẽ không tìm tới." Quý Tiêu Hàn điều khiển thuyền nhỏ, sau khi cập bờ, kéo theo tiểu vương phi đi về hướng thôn trang.

Thuyền?

Quý Tiêu Hàn ôm Tô Oản Nhan mà không đi vào trong thôn, chỉ chọn ngôi nhà đầu tiên trong thôn, giơ tay, gõ cửa, hồi lâu, trong phòng mới truyền đến một hồi âm thanh của lão giả, cách cánh cửa, cảnh giác hỏi: "Ai đấy?"

Vì thế, Tô Oản Nhan thừa dịp lực chú ý của Quý Tiêu Hàn đều đặt trên bờ sông, lén lút vung tay trong nước, ở cách đó không xa bờ, lặng lẽ không một tiếng động xuất hiện một chiếc xuồng cao su, toàn thân xuồng cao su màu đen, không lớn không nhỏ, vừa vặn đủ cho hai người ngồi.

Quý Tiêu Hàn im lặng nhướng mày, ngoan ngoãn kéo thuyền vào bờ, sau khi phát hiện nó cực kỳ nhẹ, trực tiếp nhấc thuyền lên, giấu thuyền vào một gốc cây, thân cây cao trở thành cách tốt nhất để giấu thuyền.

Quý Tiêu Hàn nhìn theo hướng ngón tay tiểu vương phi thì thấy bên bờ cách đó không xa có một chiếc thuyền nhỏ màu đen tinh xảo, vừa rồi Tiêu vương gia nhìn thấy bên bờ sông có sát thủ đuổi giết nhưng mặt cũng không đổi sắc, giờ da mặt lại nhịn không được co rút, khen ngợi: "Ánh mắt vương phi thật tốt."

Tô Oản Nhan lẳng lặng dẫn Quý Tiêu Hàn sang bên kia, đợi đến khi bơi tới gần, nàng thấp giọng minh hô: "Quý Tiêu Hàn, mau nhìn xem đó là gì? Hình như là thuyền."

Hai người xuôi dòng xuống dưới, đội mưa to cũng không biết trôi bao lâu, trong mưa bụi mơ mơ hồ hồ nhìn thấy một thôn trang nhỏ.

Mưa vẫn còn đang "ào ào ào" dưới đất, hai người từ con đường nhỏ bên bờ sông đi vào thôn, thôn này thật sự rất nhỏ, lọt vào tầm mắt thì đã có thể xem toàn bộ thôn rồi, tổng cộng chỉ có chừng hai mươi hộ gia đình, giờ này, cơ hồ nhà nhà nghỉ cũng ngơi, trong thôn tối đen như mực yên tĩnh, chỉ thỉnh thoảng có tiếng chó sủa.

Mặc kệ chiếc thuyền nhỏ này xuất hiện lúc nào, nhưng lúc này là điều bọn họ cần nhất, đầu tiên Quý Tiêu Hàn vây quanh thuyền nhỏ xác nhận an toàn, sau đó lôi kéo tiểu vương phi cùng nhau ngồi vào: "Rời khỏi nơi này trước rồi nói sau."
Bạn cần đăng nhập để bình luận