Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 222:

Tô Oản Nhan dường như không chú ý tới phản ứng của Quý Tiêu Hàn ở phía sau, rút tay về, ngữ khí thoải mái,"Được rồi, giải quyết xong! Chúng ta đi."

Quý Tiêu Hàn gật đầu, ôm tiểu vương phi lần nữa lặng lẽ từ trước mặt sáu hộ vệ đi mất, bọn hộ vệ chỉ cảm thấy trước mắt xuất hiện một trận gió nhẹ, không còn bất kỳ bất thường nào.

Trong đó có một hộ vệ trong lòng hiện lên một chút cảm giác không tốt, quay đầu cùng đồng bạn nói: "Vừa rồi có phải có người đi qua hay không?"

Đồng bạn mệt mỏi mở một con mắt nhắm một con mắt, nghe vậy,"Ha! Đêm nay, nào có người nào? Hơn nữa, cho dù có người đến đánh chủ ý vào trong kho lương thực này, cũng phải có biện pháp vào chứ, chìa khóa cửa chính còn đang ở trong tay viên ngoại, cửa cũng không vào được, làm gì cũng chỉ uổng công thôi, yên tâm đi!"

Nghe đồng bạn nói như vậy, hộ vệ cũng yên tâm,"Được rồi, nhất định là do ta buồn ngủ, các ngươi mau ngủ đi, lát nữa đến đổi cho chúng ta."

Sáu hộ vệ, trông coi như vậy đến hai ba ngày, mỗi buổi tối đều đứng như vậy, bọn họ ai có thể chịu nổi? Vừa lạnh vừa buồn ngủ.

Nghe được tiếng nói chuyện của nhóm hộ vệ, Tô Oản Nhan vùi ở trong ngực Quý Tiêu Hàn buồn cười, chờ sau khi bay ra khỏi tiệm lương thực Triệu Ký, nàng mới cười hỏi: "Chờ sáng mai Triệu Thiên Hòa nhìn thấy khóa cửa và hộ vệ đều ở đấy, nhưng lương thực lại không còn, không biết sẽ là biểu tình như thế nào."

Quý Tiêu Hàn nghe vậy, ấn ấn tiểu vương phi đang cười đến cong khóe miệng,"Vậy phải xem hắn có biết sẽ có người khác phải chịu đựng chuyện giống như hắn hay không, nếu hắn biết không chỉ có lương thực nhà hắn vô duyên vô cớ biến mất, trong lòng hắn ít nhất còn có thể khá hơn một chút."

Tuy rằng lời này nghe có vẻ khó chịu, nhưng Viên Thành Chu biết, đây chính do hoàng thượng cố ý làm khó Tiêu vương gia! Đem Tiêu vương gia lưu đày đến Tuyền Châu, còn lùa nạn dân cả nước chạy tới nơi này, rõ ràng muốn để cho Tiêu vương gia gánh vác hết.

Đến lúc đó hắn và Triệu viên ngoại cùng nhau liên thủ đứng ra, cùng nhau chống lại tiệm lương thực Chu Ký, mặc kệ trước đó tiệm lương thực Chu Ký làm bao nhiêu chuyện tốt, đến lúc đó tất cả mọi việc đều sẽ bị đẩy lên người Tiêu vương gia... Ha ha! Sự phẫn nộ của dân chúng, chính là bốn bề thọ địch!

Quý nhân hoàng thành bên kia đã nói, mặc kệ Tuyền Châu nơi này nháo thành bộ dáng gì, hoàng thượng cũng sẽ không phái lương thực đến nơi này, nếu dân chúng thấy triều đình không làm, thì cũng chỉ có thể trách Tiêu vương gia.

Tình hình thiên tai cả nước hai năm nay không tính là nhiều, nhưng cũng không tính là ít, nạn dân lưu lạc bên ngoài lâu như vậy, làm gì có ai là dễ đuổi? Được ăn lương thực rẻ tiền của cửa hàng lương thực Chu Ký, đến lúc đó không còn, mua không được, bọn họ không phải sẽ ầm ĩ lên sao?

Động tác của hai người rất nhanh, khi trở lại nhà Viên Thành Chu, những người đó đã vận chuyển gần xong, Viên Thành Chu ưỡn bụng đứng ở cửa, cười đến vẻ mặt bỉ ổi, dùng rất nhiều khóa lớn khóa cửa lại, chìa khóa, cũng giống như bên Triệu Thiên Hòa, cất vào túi của mình.

Ai bảo hiện giờ quốc khố trống rỗng, vốn muốn xét phủ Tiêu vương để lấp đầy quốc khố, nhưng cái gì cũng không vớt được, thì mọi người cũng chỉ có thể cùng nhau chịu khổ thôi.

Tô Oản Nhan nhéo miếng thịt mềm bên hông Quý Tiêu Hàn,"Tiêu vương gia, sao ngươi có thể xấu xa như vậy?"

Cho dù Tiêu vương gia có bản lĩnh, cũng không chống đỡ được dân oán, muốn tạo phản cũng không được!

Trên gương mặt mập mạp của Viên Thành Chu đều là ý cười, trữ nhiều lương thực như vậy, chỉ chờ cửa hàng lương thực Chu Ký bên kia bán hết lương thực, hắn sẽ cùng Triệu viên ngoại tăng giá lương thực lên, đến lúc đó, những người đó ăn hết lương thực trong tay, nếu không muốn chết đói thì sẽ phải mua lương thực của bọn họ.

Quý Tiêu Hàn nhưng cười không nói, không phải có câu châm ngôn là: Nam nhân không xấu, nữ nhân không yêu?

Cũng không biết, cái nồi lớn này, Tiêu vương gia có thể cõng được hay không a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận