Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 352:

Tiểu Ngũ chán nản: "Vậy ta có thể dỗ được sao?"

Tiêu Thập Nhất hợp tình hợp lý: "Bây giờ ngươi là thị nữ bên người tiểu vương phi, ngươi dỗ không được sẽ mất mặt."

Tiểu Ngũ: "..."

Tiêu Thập Tam nghe vậy buồn cười: "Ngươi cũng đừng khuyến khích Tiểu Ngũ, nàng không dám đâu."

Tiểu Ngũ biết rõ hai người này là cố ý một đáp một xướng kích nàng, nhưng nghe xong vẫn là nhịn không được cắn răng: "Đừng khinh thường người! Các ngươi không dám, ta dám!"

Tiêu Thập Nhất và Tiêu Thập Tam liếc nhau, ăn ý cùng nhau lui về phía sau hai bước, dành ra đủ không gian, còn làm thủ thế "Mời" với Tiểu Ngũ, trăm miệng một lời nói: "Đi đi, đừng sợ!"

Tiểu Ngũ: "..."

Nhưng lời đã nói ra khỏi miệng, nào có đạo lý đổi ý chứ?

Mặt Tiểu Ngũ lộ vẻ vui mừng, mười phần mang ý nịnh bợ, lấy lòng, hai tay nắm chặt, nhẹ nhàng đấm chân cho tiểu vương phi: "Quả nhiên vẫn là nương nương lợi hại, đoán chuẩn rồi."

Tô Oản Nhan hoài nghi nhìn Tiểu Ngũ, thấy khóe miệng tiểu cô nương gần như sánh vai cùng mặt trời, tự biết tin tức này không phải liên quan đến tin chiến thắng mới nhất chủ tử nhà nàng thì cũng là có liên quan đến nàng, lại kết hợp với hướng chú ý của đi Tiêu Thập Nhất và Tiêu Thập Tam bên này, nàng cong cong khóe miệng: "Chủ tử nhà ngươi lại vừa hạ nhiệm vụ mới gì đấy? Ta nói trước, hiện giờ ta là thai phụ, không thể chịu được tàu xe mệt nhọc, nếu không..."

Tô Oản Nhan lập tức hiểu rõ, nhìn vẻ mặt hóng hớt tò mò của ba người gật đầu, Tiểu Quan nhi là người có ánh mắt nhất trong ba người, thấy thế, lập tức đứng dậy, lôi kéo Mẫu Đơn và Tiểu Hải Đường cùng đi xuống.

Tiểu Ngũ cười hì hì, nhìn trái nhìn phải, xác định bốn phía không còn ai khác, mới thần bí mở miệng: "Nương nương, tin tức mới nhất Ám Vệ doanh vừa truyền đến hôm qua, người đoán xem là cái gì?"

Tô Oản Nhan lắc đầu, nhìn thoáng qua cách đó không xa ló ra hai đầu người, nàng cười hỏi: "Không mệt, vừa rồi các ngươi nói cái gì đấy? Vui vẻ như vậy à? Có phải có chuyện tốt gì không? Nói ra nghe xem."

Hành động của Tô Oản Nhan chẳng những dọa sợ Tiểu Ngũ, mà còn với cả hai người đứng ở cách đó không xa xem kịch vui cũng sợ tới mức bay 'vù' đi, ngay cả một mảnh góc áo cũng không sót lại.

Tiểu Ngũ hít sâu một hơi, yên lặng cổ vũ cho mình.

Nói xong, Tô Oản Nhan cầm lấy nĩa bạc đặt trên điểm tâm ở một bên, nhắm ngay cái bụng đã nhìn ra được của mình mà xoa, rất có phong thái 'Dụng thiên tử để ra lệnh chư hầu' không hề sợ hãi.

Hai mắt Tiểu Ngũ sáng ngời, tiểu vương phi đã đưa ra bậc thang, nàng nhất định sẽ không bỏ qua đâu! Nhưng nàng chỉ thản nhiên nhìn ba người ngồi bên cạnh tiểu vương phi, không nói gì.

Nhìn chén trà trống rỗng trong tay Tiểu Vương phi, Tiểu Ngũ rất có "nhãn lực thấy" mà mang theo một bình trà mới đi tới, vừa châm trà vừa cười hỏi: "Nương nương, người có mệt không?"

Tô Oản Nhan tức giận khoát tay, liếc xéo Tiểu Ngũ, cười mắng: "Ngươi ít có nịnh nọt đi, có chuyện mau nói."

Tiểu vương phi còn ở một bên "nhìn chằm chằm", Tiểu Ngũ cười gượng quay đầu lại: "Nương nương, làm sao ngươi đoán được tin tức nhất định có liên quan đến ngươi vậy?"

"Nói đi, có phải chủ tử nhà ngươi lại truyền tới tin tức tốt gì hay không?" Tô Oản Nhan lười biếng tựa lưng vào ghế nằm.

Tô Oản Nhan dùng bạc xoa bụng mình, không chút để ý mà vẽ xoắn ốc: "Rất đơn giản! Hiện giờ, các ngươi phụng mệnh bảo hộ ta và tiểu nhãi con, mỗi lần tiếp nhận tin tức, không phải về chủ tử các ngươi thì cũng là liên quan đến ta, nếu như chủ tử các ngươi bên kia truyền đến tin tức tốt, ba người các ngươi sẽ rối rắm lâu như vậy, cũng sẽ không dám tới nói với ta sao? Hiển nhiên, lần này tin tức truyền về có liên hệ với ta. Mà tin tức có thể làm cho ba người các ngươi khó xử như vậy, chỉ sợ chỉ có 'tin tức tốt' nghĩ cách lừa ta hồi cung thôi nhỉ?"

Hồn của Tiểu Ngũ cũng bị dọa cho không còn, nàng nhảy dựng lên, liên tục lui về phía sau mấy bước: "... Nương nương, xin ngươi giữ vững bình tĩnh!"

Hai tên gia hỏa không có nghĩa khí này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận