Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 205:

Không hổ là lão cáo già trong quan trường nhiều năm như vậy, nịnh nọt đến mức đó, ngay cả Tiêu vương phi là nàng nghe thấy cũng ý cười đầy mặt, nhưng Tiêu vương gia hiển nhiên vô cùng kiên định, không dao động một chút nào, toàn bộ hành trình đều là phong thái lạnh lùng, bội phục.

Luồn tay vén rèm xe lên, có thể nhìn thấy rất nhiều cửa hàng hai bên đường trong thành đều đóng cửa, chỉ có mấy cửa hàng đang duy trì kinh doanh, trước đó Quý Tiêu Hàn nói bốn cửa hàng lương thực cũng ở trong số đó.

Tô Oản Nhan cố ý quan sát vị trí của mấy cửa hàng lương thực này, phân chia đứng ở bốn góc đông tây nam bắc của phố chính, vị trí địa lý đều rất tốt, nhưng nhìn từ bên ngoài, dường như công việc kinh doanh của tiệm lương thực Chu Ký suy thoái hơn ba cửa hàng khác một chút.

Cũng có thể là Quý Tiêu Hàn bày mưu tính kế như thế, dẫu sao bọn họ mở tiệm lương thực, đoán chừng cũng không phải vì bán lương thực kiếm tiền, nói không chừng buổi tối tới cửa hàng kiểm tra bất ngờ, còn có thể thấy đám ám vệ đang mưu tính bí mật đại sự!

Người trong đội ngũ lưu đày bị Thúc Minh Viễn dẫn một mạch đến đại lao tri phủ, chỉ cần tùy tiện bàn giao những công việc liên quan, nhiệm vụ áp giải lần này của Thúc Minh Viễn coi như hoàn thành thuận lợi, có Tiêu vương gia là bia sống lớn ở đây, người hai nhà Lưu, Thẩm, tuy rằng dọc đường gặp rất nhiều tai họa, nhưng số người chết lại ít nhất trong những lần áp giải thường ngày.

Đoàn người Tiêu vương gia vào thành Tuyền Châu, tất nhiên không thể đi theo chờ ở đại lao, họ rẽ ở góc đường, chia cách với Thúc Minh Viễn, đi về phía tửu lầu Minh Nguyệt lớn nhất trong thành.

Nhắc tới cũng trách chưởng quầy tửu lầu Minh Nguyệt, ngày thường vênh váo tự đắc nhất, thấy ai đều hận không thể cư xử với người ta bằng lỗ mũi, cũng không biết nghe ngóng được tin tức từ đâu, đã sớm sai người chờ ở giao lộ, không đợi bọn hắn tiến vào, lập tức xen vào, cướp lời của Cừu Minh Viễn, cung kính mời đoàn người của Tiêu vương gia bước vào.

"..." Cừu Minh Viễn đứng tại chỗ, tức giận đến mức đỏ mặt tía tai, nhưng lại không bộc phát được chút nào.

Hai người mang theo thủ hạ rời đi, trở về nha môn tri phủ, nhón chân mong ngóng thủ hạ truyền tin trở về, nhưng ai ngờ vị Tiêu vương gia này từ khi bước vào tửu lầu Minh Nguyệt, lại không lộ diện nữa, nói là bệnh cũ tái phát, đang dưỡng bệnh.

Chưởng quầy khóc chút chít đến mức sắc mặt cứng đờ, hắn lén nhìn chủ tử vài lần, thấy dáng vẻ của chủ tử không giống như đang trách tội, lúc này mới tạ ơn đứng dậy, co bả vai đứng ở nơi đó, thuận miệng nịnh nọt một câu,"Vâng, chủ tử vẫn anh minh như vậy, liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra nô tài đang làm bộ làm tịch, không hổ là chủ tử."

Sư gia khom người, cười nhận lệnh,"Đại nhân yên tâm, người đã sắp xếp xong, đảm bảo để đại nhân biết được hướng đi của vương gia nhanh nhất."

Quý Tiêu Hàn "sắc mặt ôn hòa" rất nhiều đối với người của mình, nói: "Đứng lên đi, ở chỗ này bớt khóc lóc vớ vẩn với bổn vương, đứng dậy từ từ nói chuyện."

Tri phủ đời trước chết như thế nào, trong lòng hắn đều rất rõ.

Trong lòng Cừu Minh Viễn ôm một cục tức, lúc này mới xuôi xuống một chút,"Vẫn là sư gia hiểu tâm tư bản quan nhất. Về thôi, ở lại nơi này cũng vô dụng."

Sư gia đi cùng sợ tri phủ đại nhân tức giận, vội vàng trấn an hắn,"Đại nhân, đừng nóng nảy, chúng ta không đắc tội được lão bản thần bí đứng sau tửu lầu Minh Nguyệt, dù sao Tiêu vương gia đã tới Tuyền Châu, vẫn không thể chạy thoát, ngày mai chúng ta lại đến cầu kiến, cũng như nhau."

"Thỉnh an vương gia, vương phi nương nương, vương gia và vương phi nương nương dọc đường đã chịu khổ rồi." Vừa bước vào gian phòng hết sức khang trang của tửu lầu Minh Nguyệt, chưởng quầy lập tức quỳ xuống, trên mặt tràn đầy kích động và đau lòng.

"Bản quan biết, đây không phải không dám nhiều lời sao!" Cừu Minh Viễn uất nghẹn, cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng,"Như vậy đi, ngươi tìm hai người thông minh một chút, đến trông coi ngoài tửu lầu Minh Nguyệt, chỉ cần vương gia vừa bước ra, lập tức báo cho bản quan."

Cừu Minh Viễn có thể nói cái gì? Dám nói cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận