Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 299:

Tiểu Ngũ lập tức vui mừng,"Tạ nương nương, Tiểu Ngũ muốn ăn giò heo, hai cái!"

Tô Oản Nhan bị chọc cười,"Được, được, ăn, ăn hai cái lớn."

Hai người đang nói đùa, thì một trong hai người đang hôn mê trên mặt đất yên lặng tỉnh lại, Tiểu Ngũ nhanh tay lẹ mắt, vừa tiếp tục nói chuyện với tiểu vương phi, vừa nhìn cũng không thèm nhìn, đá vào ngực Lục hoàng tử kia một cước, Lục hoàng tử đáng thương thật vất vả mới tỉnh lại, lại bị đau đến nhắm mắt, rơi vào hôn mê bất tỉnh.

Hắc hắc! Tiểu Ngũ nhất định không buông tha cho ruồi bọ dám quấy rầy nương nương của bọn họ.

Tô Oản Nhan lắc đầu,"Ngươi đó, hung tàn như vậy thì có ai theo đuổi được?"

Tiểu Ngũ lý lẽ hùng hồn,"Tiểu Ngũ là người của nương nương, tất nhiên là theo nương nương."

Đừng tưởng rằng vừa rồi nàng ở bên ngoài nên không phát hiện ra, nương nương chẳng những không bị mê dược của nam nhân râu quai nón kia ảnh hưởng, còn khiến cho hắn hôn mê, dược tính của mê dược kia, còn mạnh hơn gấp mấy lần mê dược của nam nhân râu quai nón kia, hiện tại người nọ té xỉu trên mặt đất cứ như heo chết.

Tô Oản Nhan từ chối cho ý kiến, đêm nay cho dù Tiểu Ngũ không xuất hiện, nàng cũng sẽ không thể để cho hai người này cứ thế bắt mình đi.

Ọt ọt ọt...

Tô Oản Nhan không nói tiếp, nàng chọn vị trí ăn cơm, cách bên cửa sổ khá xa, từ bên ngoài căn bản không nhìn thấy nàng ăn cái gì thơm, uống cái gì cay, lời này, vừa nghe liền biết là Tiểu Ngũ đang nịnh nọt.

Lúc nàng bắt người nhảy vào cửa sổ, đã quét mắt nhìn một vòng, thấy không có ai phát hiện ra động tĩnh bên này của bọn họ mới làm.

Tiểu Ngũ cũng không khách khí, cầm bánh bột ngô lên nhét vào miệng, vừa ăn, vừa hâm mộ nói: "Nương nương, ngài không biết, ta mỗi ngày đều nhìn ngài đi tửu lâu ăn ngon uống cay, nước miếng chảy ròng, nếu không phải sợ bị người phát hiện, ta đã hận không thể chạy tới cùng người ngồi một bàn."

Tô Oản Nhan tức giận nói: "Ta đây không phải là không biết ngươi cũng ở trên thuyền sao? Nghĩ nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, người này nếu quả thật là hướng về phía ta mà tới, chắc chắn sẽ không phải chỉ có một người, ta sợ động thủ sớm sẽ bại lộ chính mình, cũng sợ tạo thành khủng hoảng cho những người khác trên thuyền, nên mới chuẩn bị lừa người vào trong phòng rồi mới thu thập, ai biết, nửa đường lại xuất hiện Trình Giảo Kim là ngươi xử lý."

Tiểu Ngũ hoảng sợ, lập tức ném bánh bột ngô trong tay xuống, đỡ tiểu vương phi đi về phía cửa sổ gần mặt biển, nhìn bộ dáng nôn mửa của tiểu vương phi, đau lòng không thôi,"Nương nương, sao lại nôn thành như vậy? Ta thấy nữ tử nhà khác thai nghén, cũng không nghiêm trọng như vậy a!"

Từ lúc nàng đẩy cửa sổ ra, nàng cũng đã phát hiện ánh mắt nam nhân râu quai nón này nhìn mình không thích hợp, cho nên nàng mới mượn sự khó chịu nhanh chóng đóng cửa sổ lại, tuy nàng không có nội lực như bọn Tiểu Ngũ, không thể cảm giác nguy hiểm nhanh như thế, nhưng thấy ánh mắt không có ý tốt và nguy hiểm của đối phương, thì tính cảnh giác của nành cũng không kém.

Tiểu Ngũ tiếp tục nói: "Đặc biệt là cái nồi ngài ăn hôm qua, ai u, mùi vị kia..."

Tiểu Ngũ vui vẻ,"Như vậy, nói rõ Tiểu Ngũ vẫn rất quan trọng, một tay là có thể xách người vào, bên ngoài không có ai nhìn thấy nha!"

"Nương nương, nếu ngài đã sớm phát hiện người này không thích hợp, sao vẫn không động thủ? Chẳng lẽ là thân thể không thoải mái, sợ ảnh hưởng tới sự phát huy?" Tiểu Ngũ cũng kỳ quái, trong tay tiểu vương phi còn có súng, nàng nghĩ không ra với tính tình nóng nảy của tiểu vương phi, làm sao có thể nhẫn lâu như vậy?

Tô Oản Nhan tức giận liếc xéo Tiểu Ngũ đang xấu hổ cúi đầu một cái, đi tới bên giường, từ trong bao quần áo, thực tế là từ trong không gian lấy ra mấy cái bánh bột ngô cùng hoa quả, đặt ở trên bàn,"Ăn lót dạ trước đi."

"Ọe!" Tô Oản Nhan vốn không còn cảm thấy khó chịu, nhưng vừa nghe đến nồi lẩu này nàng liền nhớ tới chính mình vừa ăn xong đã nôn ra rồi lại bị chúc mừng có thai, trong dạ dày lại lần nữa phiên giang đảo hải.

Tô Oản Nhan gật đầu,"Ta biết, nếu không ta cũng sẽ không để ngươi dẫn người vào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận