Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 280:

Bốn người kia tuyệt đối có thể chống đỡ đến khi Triệu Thiên Hòa tìm đại phu chữa trị.

Chỉ là nhìn hắn vội vàng hoảng hốt như vậy, ai không biết chuyện, còn tưởng rằng cha hắn sắp không được rồi!

Tin tức bên này của bọn họ, cũng đã được truyền trở về, đương nhiên, tin tức chỉ truyền tới tay Hòa bá và Tiểu Ngũ, chút chuyện nhỏ này không đáng giá để phá vỡ giấc mộng của tiểu vương phi.

Cho nên, đợi đến khi Tô Oản Nhan biết được tin tức này thì đã là sáng sớm hôm sau.

"Sau đó thì sao? Vậy Triệu Thiên Hòa mời đại phu tới..." Tô Oản Nhan vừa ăn bữa sáng, vừa ra hiệu Tiểu Ngũ nói tiếp.

Tiểu Ngũ cười cười,"Chuyện mời đại phu, tất nhiên cũng là người chúng ta an bài, người của chúng ta quang minh chính đại đi đến nơi bí mật của đám Triệu Thiên Hoà, sau một phen cứu chữa, mạng của bốn người kia mới được bảo toàn, nhưng khi nào tỉnh lại, thì phải xem tâm tình của nương nương ngài."

Tô Oản Nhan gật đầu,"Làm không tồi, bốn người này đã được tra rất rõ ràng, sau đó để cho người của chúng ta giả trang trà trộn vào đi, một đường thăm dò thế lực của hoàng hậu ở bên kia, tra được tin tức cũng không cần báo cáo với ta, trực tiếp truyền cho vương gia là được."

Tiểu Ngũ khom người,"Vâng, Tiểu Ngũ hiểu rồi."

Hai người ngồi vào trong xe ngựa, lần nữa đi về phía Thiên Hương lâu.

Muốn trà trộn vào trong mấy người còn lại, tất nhiên sẽ phải đả thảo kinh xà trước, để cho rắn đang ẩn thân lộ ra tung tích mới được.

Sao từ trong lời nói của hai tiểu nha đầu này, nàng lại nghe ra vài phần nhảy nhót và hưng phấn?

Bốn người bắt được tối hôm qua, chính là nhóm ám vệ được phát hiện từ cửa sau Thiên Hương lâu, hơn nửa đêm, ẩn vệ xuất hiện ở cửa sau Thiên Hương lâu, nói là bọn họ trùng hợp đi ngang qua, người mù cũng sẽ tin, đã đánh nhau thành một đoàn, mà cửa sau Thiên Hương lâu vẫn an tĩnh không động tĩnh, chỉ sợ những người đó vẫn còn giấu ở nơi nào đó của Thiên Hương lâu!

Thược Dược cầm hai bộ nam trang đi tới, Tiểu Ngũ bước lên phía trước nhận lấy, hai người nhìn nhau cười, đồng thanh nói: "Đi dạo Thiên Hương lâu, mua mỹ nhân đi."

Xe ngựa của hai người lắc lư từ vùng ngoại ô đến cửa Thiên Hương lâu, không nhanh không chậm, lúc tới vừa vặn là thời gian dùng bữa, đầu bếp Thiên Hương lâu cũng là đầu bếp nổi danh trong thành Tuyền Châu, khẩu vị thức ăn cũng là hạng nhất, nên có rất nhiều ân khách ngủ lại, ngủ thẳng đến khi mặt trời lên cao, cũng không vội về nhà, mà sẽ ở lại Thiên Hương lâu dùng xong bữa trưa rồi mới rời đi.

Đám người hoàng hậu ở hoàng thành xa xôi làm sao có thể nghĩ tới, bọn họ tốn nhiều tâm tư trà trộn vào ẩn vệ của cẩu hoàng đế như vậy, lại bởi vì một lần đi Tuyền Châu, lại bị Tô Oản Nhan phái người thần không biết quỷ không hay xâm nhập như vậy, nếu không phải thời gian cấp bách, Tô Oản Nhan lại nóng lòng giúp đỡ Quý Tiêu Hàn tạo thế, chỉ sợ những thế lực trong tay nàng, cũng đều không giữ được.

Vì thế, nhiệm vụ vinh quang này, liền giao cho Tô Oản Nhan và Tiểu Ngũ.

Tô Oản Nhan: "..."

"Hôm nay chúng ta phải làm gì?" Tô Oản Nhan ăn xong bữa sáng, vừa uống trà hoa vừa thờ ơ hỏi.

Hôm nay các nàng đến Thiên Hương lâu, cũng không chỉ đơn giản là xem mỹ nhân, mua mỹ nhân như vậy.

Tô Oản Nhan không khinh công, cũng không có nội lực, nên sẽ không phát hiện ra chỗ những người đó chỗ ẩn thân, nhưng Tiểu Ngũ thân là người đứng thứ năm ở ám vệ doanh, nếu muốn tìm được chỗ những người này ẩn thân, không phải là khó.

Tô Oản Nhan thay nam trang, nhanh chóng biến hóa, một thiếu niên bộ dáng tuấn tú, môi hồng răng trắng nhẹ nhàng xuất hiện, đi theo phía sau là một gã sai vặt khí phách có dáng người gầy gò, nhưng mặt không chút thay đổi.

Cho nên, lúc Tô Oản Nhan mang theo Tiểu Ngũ lại một lần nữa xuất hiện ở cửa Thiên Hương lâu, mụ mụ Thiên Hương lâu nhìn thấy hai nàng, cứ như nhìn thấy hai thỏi kim quang lóng lánh,"Ai u, Tô công tử nha! Sao hôm qua ngài tới? Tử La cô nương rất nhớ ngài, bữa tối cũng chưa ăn được mấy miếng. Mau mau mau, các cô nương, Tô công tử của chúng ta tới rồi, nhanh chóng kêu lên nha!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận