Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 89:

Tô Oản Nhan bị một tiếng "nương tử" này gọi thiếu chút nữa đỏ mặt,"Làm... Làm sao vậy?"

Quý Tiêu Hàn thấy tiểu vương phi ngượng ngùng, ngữ khí càng ôn nhu,"Bổn vương và ngươi là phu thê cưới hỏi đàng hoàng, nhà ngoại tổ phụ ngươi, cũng là trưởng bối của bổn vương, theo lý nên chào hỏi."

Tô Oản Nhan bị lời nói của Quý Tiêu Hàn làm cảm động một giây,"... Được, nghe lời ngươi."

Chỉ sợ Tiêu vương nửa đêm bái kiến Mạnh gia, khiến trên dưới Mạnh gia không thể không nháo đến gà bay chó sủa.

Hy vọng đừng dọa đến Mạnh lão gia tử.

Nếu đã quyết định buổi tối muốn đi Mạnh gia, lần đầu tiên tới cửa, lại là ở trên đường lưu đày, nửa đêm canh ba, lễ này tự nhiên phải chuẩn bị đầy đủ.

Hòa bá biết được buổi tối chủ tử muốn mang theo tiểu vương phi đến nhà ngoại tổ phụ của nàng bái phỏng, vội vàng âm thầm an bài nhân thủ, phái người trước một bước đến Mạnh gia đưa bái thiếp, miễn cho dọa đến Mạnh gia.

Mạnh gia đích xác cũng bị dọa.

Mạnh Liên Vũ cũng không tin Tiêu vương sẽ không có tiền, nhưng, có thể làm cho Tiêu vương hạ mình nửa đêm đến cửa Mạnh gia, hắn thật sự nghĩ không ra Tiêu vương ngoại trừ tiền của Mạnh gia, còn có thể có ý đồ cái gì.

"Phụ thân, chất nữ mới cùng Tiêu vương thành thân không đến ba ngày đã bị lưu đày, giữa bọn họ có thể có tình cảm sâu đậm như vậy sao?"

Tuy rằng lời này nghe giống như là đang chọc giận người khác, nhưng Mạnh gia bọn họ đặt ở trước mặt Tiêu vương, quả thật không đủ nhìn.

Lý do này, chính Mạnh Nguyên Lương nói ra còn không tin, Mạnh Liên Vũ và Mạnh Hạ Thâm lại càng cũng không tin.

"Phụ thân, Tiêu vương này đột nhiên muốn tới bái kiến Mạnh gia, nhưng chắc là muốn lôi kéo quan hệ với Mạnh gia chúng ta đi?"

Mạnh Liên Vũ bối rối đến mức dùng mắt thường cũng có thể thấy được, hắn một bên xoay quanh tại chỗ, một bên run giọng nói: "Tất cả mọi người đều biết, Tiêu vương từ sau khi trọng thương trên chiến trường, vẫn luôn hôn mê bất tỉnh a!"

Phú thương Tấn Châu Mạnh Nguyên Lương, tổng cộng có hai nhi tử một nữ nhi, nữ nhi Mạnh Cẩm Vi nhỏ nhất trong nhà, hai đứa nhi tử Mạnh Liên Vũ và Mạnh Hạ Thâm là song sinh, nên sau khi lớn lên, hai huynh đệ đều phải tiếp quản việc làm ăn trong tay cha.

Đột nhiên, Mạnh Liên Vũ sắc mặt tái nhợt, mạnh mẽ từ trên ghế đứng lên, hắn run giọng, nhìn về phía đệ đệ cùng phụ thân,"Chúng ta có phải xem nhẹ một việc hay không?"

Tiểu nhi tử Mạnh Hạ Thâm nhìn bái thiếp trên bàn sách, cũng cau mày, hắn cân nhắc mở miệng: "Theo ta được biết, Tiêu vương cũng không giống như người cần tiền tài trợ lực, hắn tùy tiện đông ngón tay, liền có thể diệt Mạnh gia chúng ta..."

Hiện giờ, Mạnh Nguyên Lương cơ bản mặc kệ việc buôn bán, cùng phu nhân ở nhà an hưởng phúc con cháu.

Mạnh Nguyên Lương ngồi ở trước bàn sách, mặc dù hai bên tóc mai đã hoa râm, nhưng ánh mắt của hắn trong trẻo khôn khéo, không thấy một tý già nua nào, hắn gõ gõ bàn,"Trên bái thiếp nói Tiêu vương mang theo Oản Nhan cùng đến, có lẽ, Tiêu vương chỉ là mang theo Oản Nhan về nhà xem một chút?"

Mạnh Hạ Thâm: "..."

Người ngoài luôn đồn phú thương Mạnh gia Tấn Châu có thể địch quốc, nhưng nếu muốn so sánh với Tiêu vương, căn bản không có gì có thể so sánh, trong tay Tiêu vương người ta rốt cuộc có bao nhiêu tiền? Ngẫm lại hắn có thể bằng sức một mình nuôi sống mười vạn binh mã hắn dẫn dắt.

Cha con ba người càng nghĩ sâu xa, lại càng thấy sự tình trong này càng nguy hiểm, đều sợ tới mức ngồi bất động trên ghế.

"Chuyện gì?" Hai cha con trăm miệng một lời hỏi.

Mạnh Nguyên Lương: "..."

Thật lâu sau, Mạnh Hạ Thâm đau đớn mở miệng,"Phụ thân, đại ca, Tiêu vương có thể đang muốn lợi dụng Mạnh gia chúng ta, lấy chất nữ làm uy hiếp, để cho Mạnh gia chúng ta đầu quân vào phủ Tiêu vương, sau đó, khởi binh tạo phản hay không?"

Câu nói cuối cùng nói ra, không chỉ khiến Mạnh Hạ Thâm sợ ngây người, ngay cả cha và ca ca cũng bị suy đoán táo bạo của hắn làm cho chấn động.

Mạnh Nguyên Lương nhìn hai đứa con trai,"Lời này sau khi ra khỏi thư phòng ai cũng không được nhắc lại, mặc kệ Tiêu vương đêm nay đến nhà có mục đích là gì, chúng ta chỉ để ý làm tốt việc chúng ta nên làm, còn Oản Nhan, lễ đãi Tiêu vương, những thứ khác... Có thể đẩy thì đẩy, có thể trốn thì trốn, cho dù cuối cùng tránh không được, Mạnh gia chúng ta muốn trợ lực cũng chỉ bảo vệ Oản Nhan một đời không lo, dã tâm của Tiêu vương hay là tư tâm, Mạnh gia coi như không biết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận