Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 98:

Eo ở trong tay người khác, Tô Oản Nhan nhu thuận gật đầu,"Biết rồi."

Quý Tiêu Hàn còn muốn nói cái gì, thì bên ngoài xe ngựa đột nhiên vang lên thanh âm xé gió của đao kiếm, theo sát là tiếng kiếm va chạm, kèm theo tiếng thét chói tai ồn ào, tiếng đánh nhau càng ngày càng gần...

Tô Oản Nhan muốn nâng thân thể lên nhìn xem, lại bị Quý Tiêu Hàn dùng một tay ấn người vào trong ngực, không cho nàng động, giải thích một câu,"Không cần để ý, là tới giết cả nhà Thẩm Tín Hậu."

Tô Oản Nhan khiếp sợ,"Không phải chứ? Đây là ban ngày, cứ như vậy trắng trợn hành hung trước mặt mọi người?"

Quý Tiêu Hàn không cho Tô Oản Nhan nhìn tình huống bên ngoài, Tô Oản Nhan nghe được thanh âm, thật sự rất tò mò,"Vương gia, có phải ngươi đã sớm đoán được không?"

Nếu không, làm sao giữa ban ngày mà ám vệ cũng không ngăn được người?

"Dù sao cũng phải để cho bọn họ hiểu được tiền này tiêu có đáng giá hay không." Tiêu vương gia nhàn nhạt nói một câu, liền quyết định sinh tử của cả nhà Thẩm Tín Hậu, kỳ thật nếu không phải Lưu thị dùng tiền lấy lòng tiểu vương phi, thì hôm nay nơi này, chính là ngày giỗ sang năm của cả nhà Thẩm Tín Hậu.

Tô Oản Nhan yên lặng thắp một ngọn nếp vì cả nhà Thẩm Tín Hậu, đắc tội ai không đắc tội, lại đắc tội Tiêu vương gia Quý Tiêu Hàn ngoan tâm .

Quý Tiêu Hàn: "..."

Tô Oản Nhan nhíu mày, thấy Quý Tiêu Hàn muốn nói lại thôi, lo lắng truy vấn,"Mặt khác?"

Tiểu Ngũ đi về phía xe ngựa của Dung ma ma và Thược Dược, không biết đã thấp giọng nói gì với hai người bọn họ, mà rất nhanh, Tiêu Thập Lục đã lái xe ngựa, vượt qua đội ngũ, đi về phía cổng thành Tấn Châu.

Quý Tiêu Hàn thấy Tô Oản Nhan đoán được, đành phải gật đầu,"Vẫn là vương phi thông minh, thoáng cái liền đoán được. Chính xác, ta để cho các nàng đi đến Mạnh gia trước, một mặt, là do ngươi và ta không tiện hành động ban ngày, nên để cho các nàng tới Mạnh gia nói rõ tình huống. Mặt khác..."

Bọn sai dịch đại khái dọc theo đường đi có Tiêu vương ở đây, sự kiện ám sát không ngừng, giờ phút này tựa hồ cũng thấy nhưng không thể trách, chờ hắc y nhân đi rồi, bọn họ ngay cả hỏi cũng không hỏi liền thúc giục đội ngũ chạy đi, thoạt nhìn vẫn tự nhiên bình tĩnh như vậy.

Tô Oản Nhan không nghĩ tới Quý Tiêu Hàn sẽ nghĩ tới những thứ này, không hiểu tại sao ngực lại ấm áp một chút, ai nói loại chuyện làm âm thầm này, chỉ có tra nam biết dùng? Nhìn Quý Tiêu Hàn hiện giờ, không phải cũng dùng vô cùng tốt sao!

Sau một chén trà, tiếng đánh nhau có xu hướng vơi bớt, Quý Tiêu Hàn buông Tô Oản Nhan ra, Tô Oản Nhan lập tức ghé vào cửa sổ xe, nhìn ra bên ngoài, trong tầm mắt, người Thẩm gia ngã đầy đất, nhưng cũng chỉ là bị chút vết thương nhẹ, cũng không có ai thương vong, bên người Thẩm Tín Hậu ngã vài nữ nhân, Lưu thị cũng ở trong đó, hẳn là đều bị cảnh tượng vừa rồi dọa ngất đi.

"Cũng là sợ hung danh bên ngoài của bản vương, nếu tùy tiện báo cho Mạnh gia bản vương sắp đến nhà, sẽ dọa đến bọn họ." Quý Tiêu Hàn lần đầu tiên cảm giác hung danh dựa vào bản lĩnh của mình mà có, có chút không dùng được.

Nếu bỏ qua người Thẩm gia chưa hoàn hồn, quả thật cũng không có chỗ nào không giống.

Các hộ vệ của Tiêu vương phủ đang dọn dẹp hiện trường, xem ra mục đích tập kích của những người áo đen kia chỉ vì diệt khẩu, thấy có người của Tiêu vương phủ ra tay hỗ trợ, trong lúc nhất thời không thể giết chết người nhà Thẩm Tín Hậu, cũng không ham chiến, mà trực tiếp rút lui.

Tô Oản Nhan nhìn ra sự bất đắc dĩ trong mắt Quý Tiêu Hàn, buông tay,"Đừng nói ngươi đã ra lệnh Tiểu Ngũ làm gì đó trước rồi?"

Nếu buổi tối bọn họ đến Mạnh gia, nhìn thấy một đám người Mạnh gia ai cũng nơm nớp lo sợ, sắc mặt trắng bệch, bộ dáng tùy thời đều muốn ngất đi, nếu để tiểu vương phi nhìn thấy, đoán chừng sẽ khóc mất?

Tô Oản Nhan thấy được, quay đầu hỏi Quý Tiêu Hàn,"Quý Tiêu Hàn, ngươi để cho mấy người Dung ma ma đi tới nhà ngoại tổ phụ ta để mật báo trước sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận