Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 261:

Thanh âm kia thanh thúy mê người, không hề kém mấy cô nương vây quanh Tô công tử.

Tô Oản Nhan nghe thấy thanh âm này lập tức rút ngón tay đang nắm ở trên mặt Tiểu Mẫu Đơn, nàng quay đầu, nhìn về phía hai người trước bàn, tiểu quan môi hồng răng trắng, hai người này bộ dạng thật sự rất tuấn sắc, nếu không phải trong hai mắt kia chứa phong tình phong nguyệt, thì ở bên ngoài nam nữ đều ăn cũng không thành vấn đề.

"Ngồi xuống ăn chút gì đi, đàn lâu như vậy hẳn là đói bụng rồi?" Tô Oản Nhan hôm nay sắm vai thành công tử phong lưu đa tình thương hương tiếc ngọc, nhìn thấy có mỹ nhân lấy lòng, mặc kệ nam nữ, hết thảy đều đồng ý.

Hai tiểu quan được Tô công tử quan tâm, lập tức mừng rỡ, sau khi thi lễ xong, liền đoan chính ngồi ở bên cạnh bàn, vừa ăn, vừa ném mị nhãn cho Tô công tử, cái loại mị nhãn bất thường này khiến Tiểu Ngũ nhìn mà cũng nhướng mày theo.

Chủ tử, nếu không ngài tạm dừng thu thập cẩu hoàng đế lại, rồi mau trở lại quản vương phi nương nương đi!

Vốn Tiểu Ngũ cho rằng tiểu vương phi nhà nàng chỉ là yêu thích sắc đẹp, thấy nữ nhân xinh đẹp đi không nổi, nhưng tiểu vương phi cũng là nữ tử, cho dù có chọn trúng, lại thích, cho dù có vì các nàng mà chuộc thân, thì cũng chỉ là món đồ chơi, đẹp mắt mà thôi.

Nhưng hiện tại nàng cảm giác người muốn đoạt sự chú ý của tiểu phi, không chỉ có nữ tử, mà còn có mấy tiểu quan quen thói làm nũng lấy lòng!!!

Tiểu Ngũ yên lặng nắm tay, nàng tuyệt đối không cho phép có người cướp đi tiểu vương phi!

Tiểu Ngũ dừng xe ngựa, lấy ghế thấp ra,"Công tử, chúng ta tới rồi."

Nàng đi nhanh vào bên trong, Hòa bá khom người nghênh đón, không hề nhìn một nam một nữ đi theo phía sau, cung kính nói: "Vương phi nương nương, người xem tòa nhà này như thế nào? Nếu không hài lòng, lão nô lại sai người đi tìm."

Tô công tử lai lịch bí ẩn, ai cũng không biết hắn là từ nơi nào mà đến, cũng không biết hắn tạm trú ở nơi nào, xe ngựa của bọn họ luôn vòng qua chợ náo nhiệt, đi đến biệt trang ở ngoại ô, nhưng cụ thể là công tử nhà nào, thì vẫn không tra ra tin tức.

Nhà rất lớn, là một nơi rất rộng, đừng nói hai ba mươi người bọn họ vào ở, cho dù có thêm một trăm người, thì cũng dư sức ở.

Bước chân Tiểu Ngũ phù phiếm, sắc mặt tái nhợt, nàng xin lỗi chủ tử, không thể kịp thời ngăn cản tiểu vương phi mua tiểu quan, tuy rằng giá chuộc thân của tiểu quan rẻ hơn nhiều so với Tiểu Mẫu Đơn.

Tiểu Mẫu Đơn cùng tiểu quan đi theo phía sau, khi nghe được lão người hầu này gọi vị Tô công tử trước mặt này là "Vương phi nương nương", hai người trợn mắt há hốc mồm, giật mình tại chỗ. ... Vương phi nương nương?

Tô Oản Nhan hôm nay bị một đám oanh oanh yến yến hầu hạ cực kỳ thoải mái, lúc gần đi, lại vung tiền mua đi Tiểu Mẫu Đơn và một tiểu quan trong đó, khiến toàn bộ cô nương và tiểu quan ở Thiên Hương lâu đều sôi trào.

Tô Oản Nhan gật gật đầu,"Bổn vương phi rất thích, Hòa bá dụng tâm. Liền ở nơi này, an bài người ở tửu lâu chúng ta dọn vào, tăng cường phòng thủ ngoài tòa năm dặm, đừng xảy ra sai lầm."

Nhưng Tô Oản Nhan mặc kệ Tiểu Ngũ đã bị kích thích bao nhiêu, nàng một trái một phải lôi kéo người cùng nhau ngồi vào trong xe ngựa, nàng ngồi ở chính giữa, bên trái là Tiểu Mẫu Đơn, bên phải là tiểu quan, trái ôm phải ấp, mỹ nhân vờn quanh, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn thỏa mãn đến đỏ bừng, nàng cuối cùng cũng đã thực hiện được.

Từ lúc Tô công tử mang theo người đi ra khỏi Thiên Hương lâu, liền ngóng trông Tô công tử lần sau đại giá quang lâm.

Tô Oản Nhan xuống xe ngựa, nhìn tòa nhà lớn khí phái trước mắt, cười híp mắt,"Không tồi, hiệu suất của Hòa bá thật không tồi."

Hòa bá lên tiếng,"Vương phi nương nương xin yên tâm, lão nô sẽ an bài."

Hôm nay cũng như vậy, Tô Oản Nhan mang theo trái ôm phải ấp của nàng, sau khi Tiểu Ngũ đánh xe ngựa đi bảy tám vòng, cuối cùng, xe ngựa của bọn họ mới dừng ở một cái cửa lớn mới tinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận