Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 316:

Chưởng quầy cũng đi theo, nghe vậy, mặc dù không hiểu, nhưng nghe xong cũng cười theo.

Đồ đạc của phủ Tiêu vương, còn tốt hơn hoàng cung nhiều!

Chỉ là không biết những thứ kia nên vận chuyển tới trong thời gian ngắn kiểu gì?

Nhưng, ngoài dự liệu của chưởng quỹ, qua ngày hôm sau, đồ trang trí trong cả tòa nhà liền rực rỡ hẳn lên, phóng mắt nhìn lại, tất cả đều là ký hiệu của phủ Tiêu vương bọn họ, thậm chí còn có vài món đồ trang trí, còn là đồ đặc chế của hoàng cung, chưởng quỹ kinh ngạc đến mức cằm cũng sắp rớt xuống, lặng lẽ hỏi Tiểu Ngũ cô nương, có phải chủ tử đã sớm phái người âm thầm vận chuyển những thứ này tới hay không?

Làm "Người biết chuyện" Tiểu Ngũ cười nhạt không nói, nàng có thể nói những thứ này không phải đến từ chỗ của chủ tử, mà là đến từ tay của vị tiểu vương phi mảnh mai này sao?

Tùy tiện đem đồ ở phủ Tiêu vương và đồ trong hoàng cung bày ra chuyện này không ai biết được, nhưng dân chúng Tích thành gần đây đều nghe nói, Tiêu vương phi đã mua tòa nhà lớn trong tay Triệu tri huyện, còn chuyển toàn bộ đồ trang trí trong tòa nhà lớn kia ra ngoài bán lấy tiền, tiền tài bán được đều quyên góp, phân phát cho dân chúng Tích thành bọn họ.

Triệu tri huyện kia rốt cuộc tham ô dân chúng Tích thành bao nhiêu bạc, nhưng nhìn người của Tiêu vương phi ở cửa thành phát bạc vài ngày sẽ biết, ước chừng phải phát gần nửa tháng!

Đợi thêm mười ngày nữa là đến tết, dân chúng cầm tiền còn có thể mua chút đồ tết, làm quần áo mới, cải thiện cuộc sống trong nhà, bởi vậy, trong nửa tháng ngắn ngủi, danh tiếng của Tiêu vương phi ở trong lòng dân chúng Tích Thành, tốt đến tựa như thần tiên Bồ tát.

Tô Oản Nhan vừa ăn trái cây chua ngọt, vừa nghe Tiểu Ngũ báo cáo ý kiến của dân chúng trong thành với Quý Tiêu Hàn, Tiểu Ngũ là hưng phấn nhất,"Nương nương, hoá ra những điều ngài làm, đều là vì lót đường cho đại nghiệp của chủ tử! Tiểu Ngũ tới giờ mới nhìn rõ."

Ở Đại Chu quốc, ngươi có thể không biết đương kim thánh thượng là ai, nhưng từ lão nhân trên 80 tuổi, cho tới tiểu hài nhi đều biết, bọn họ có một vị đại tướng quân Tiêu vương gia dũng mãnh thiện chiến, có hắn đóng giữ ở biên cảnh, biên cảnh Đại Chu quốc liền không có kẻ nào dám xâm phạm, nhờ vậy dân chúng Đại Chu quốc mới có thể hưởng thụ cuộc sống yên ổn tường hòa này, thêm nữa, lúc trước hắn bị hoàng thượng xét nhà lưu đày, lại không tước phong hào, còn có tin đồn trong tay Tiêu vương gia có di chiếu của tiên hoàng, nếu muốn làm hoàng đế Đại Chu quốc bọn họ, toàn bộ phải xem tâm tình của hắn như thế nào.

Trong lòng Tiêu vương gia chứa đại nghĩa, chứa bách tính, so với đương kim hoàng thượng mặc kệ sống chết của dân chúng bọn họ, bọn họ càng nguyện ý ủng hộ Tiêu vương gia.

"Nương nương, bên chủ tử phỏng chừng cũng chỉ cần hai ngày, chờ chủ tử trở thành đế vương Đại Chu quốc trên vạn người, ngài chính là hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ, oa! Đến lúc đó, tiểu vương gia của chúng ta vừa sinh ra chính là tiểu thái tử, tiểu chủ tử xuất hiện thật đúng lúc." Tiểu Ngũ còn đang mặc sức tưởng tượng, ngữ khí kích động mà cao lên, nói đến chưởng quỹ đứng ở một bên cũng kích động theo.

Dân chúng không quan tâm ai làm hoàng đế Đại Chu quốc, bọn họ chỉ cần người ngồi ở vị trí kia có thể vì dân chúng bọn họ làm việc thực tế là được!

Dân tâm chính là thần kỳ như vậy, nó hiện ở trong từng chút từng chút việc nhỏ.

Trong lúc này còn xảy ra một sự kiện lớn khiến cả nước khiếp sợ, nghe đồn Tiêu vương gia tự mình dẫn tướng sĩ xông vào hoàng thành, bức bách hoàng thượng thoái vị nhường ngôi, hoàng thành hôm đấy gió tanh mưa máu, lòng người hoảng sợ.

Nhìn dáng vẻ cảm động rơi lệ của Tiểu Ngũ, Tô Oản Nhan thật sự không tiện nói nàng làm như vậy, cũng là chuẩn bị cho sau này có thể tách ra với Quý Tiêu Hàn.

Tiêu vương gia luôn vì dân chúng bọn họ làm việc thực tế, trước khi xét nhà lưu đày còn dẫn đại binh đánh giặc, trấn thủ biên cảnh, sau khi xét nhà lưu đày còn không quên làm việc tốt, Tiêu vương phi ở Minh thành cứu tế nạn dân phát cháo đưa y phục, sau khi tới Tích thành bọn họ vì dân trừ hại, phân phát tiền bạc để họ đón tết, phu thê đồng tâm, nên việc Tiêu vương phi làm tất nhiên cũng là suy nghĩ của Tiêu vương gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận