Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 85:

Tô Oản Nhan mấy ngày nay mỗi ngày đều có món ăn dân dã bồi bổ thân thể, so với canh gà rừng, lại càng thích ăn gà nướng hương vị thơm ngon hơn,"Ta muốn ăn gà nướng."

"Được, phía trước cách đó không xa có một con sông, đến lúc đó để cho người đi bắt cá trở về, hầm canh cá cho ngươi uống." Quý Tiêu Hàn từ lần trước dắt tay Tô Oản Nhan, phát hiện tay của nàng luôn lạnh lẽo, vì vậy mỗi ngày, trong đồ ăn của nàng luôn luôn có một chút canh ấm áp bổ dưỡng.

Cũng không biết trên đường lưu đày, Quý Tiêu Hàn làm thế nào để vượt qua điều kiện có hạn này.

"Bắt cá a, cái này ta thành thạo, ta cũng đi bắt cá, thuận tiện cho ngươi nếm thử món sở trường của ta, cá nướng đĩa sắt." Trong không gian của Tô Oản Nhan có rất nhiều gà vịt thịt cá, nhưng từ sau khi Quý Tiêu Hàn tỉnh lại, đồ trong không gian của nàng liền không có đất dụng võ.

Nàng phải thừa dịp cơ hội đi bắt cá lần này, tìm lý do để mang chút đồ ra, có gì mà không tốt, chẳng phải Quý Tiêu Hàn vẫn luôn suy nghĩ về vấn đề thức ăn của mọi người sao?

Một Vương gia trúng độc, vẫn nên nghỉ ngơi điều dưỡng thân thể cho thỏa đáng, những chuyện nhỏ như ăn uống vệ sinh này, cứ giao cho nàng đi!

Quý Tiêu Hàn nghe vậy, ánh mắt lóe lên, không hề phản đối, gật đầu,"Được, vừa vặn cho ngươi mượn cơ hội đi xuống một chút."

Chính là bởi vì biết trong tay tiểu vương phi có bí mật, trong khoảng thời gian này Quý Tiêu Hàn, mới sai hộ vệ thay đổi phương pháp mang các loại đồ ăn ngon trở về, hắn cũng không sợ bị người ghen tị nói bọn họ đặc biệt, vốn đường đường là Tiêu vương lại bị một tội danh giả dối lưu đày tới Tuyền Châu, đây chính là đặc biệt lớn nhất của Đại Chu quốc rồi.

Tô Oản Nhan làm sao chịu? Triều đại này mặc dù đối với nữ tử còn có rất nhiều hạn chế, nhưng cũng không bảo thủ tới mức cởi vớ giày liền mất đi danh tiết như vậy, nữ tử xuống sông vớt cá nghịch nước, phu nhân quý nữ không giấu được mặt mũi nên không dám chơi, nhưng Tô Oản Nhan không phải người cổ đại, trên đường lưu đày buồn tẻ như vậy khó có được một cơ hội vui chơi, nàng cũng không muốn lãng phí thời gian.

Hòa bá nhìn chủ tử, cân nhắc hỏi: "Chủ tử, tiểu vương phi bây giờ hoạt bát như vậy, cùng với lúc an tĩnh nhu thuận ở Tô phủ đích xác có rất nhiều chỗ bất đồng, có cần lão nô đối ngoại che dấu một chút không?"

Thời tiết này nói có nóng, có lạnh, nhưng nếu trực tiếp xông vào trong nước, tất nhiên vẫn sẽ lạnh, tiểu vương phi yếu ớt làm sao chịu được?

Quý Tiêu Hàn ngồi ở trong xe ngựa, nhìn tiểu vương phi bên bờ sông đang bị đám Tiểu Ngũ lôi kéo, một bên viết xuống mấy đạo mệnh lệnh giao cho Hòa bá, một bên cười nhìn tiểu vương phi đang chơi đùa, khóe miệng chẳng biết lúc nào đã lộ ra một nụ cười yếu ớt.

Còn chờ gì nữa? Đương nhiên là thấy dưới sông có cái gì nàng liền ném cái đó vào trong, nàng thậm chí đã bắt đầu rối rắm, tôm hùm nên làm cay hay cho thêm tỏi băm để ăn.

Dung ma ma cùng Thược Dược lo lắng cho Tô Oản Nhan, nghe vậy cũng đi theo, thấy Tô Oản Nhan nhanh chóng cởi giày, liền cùng Tiểu Ngũ liều mạng giữ chặt Tô Oản Nhan đang chạy xuống sông, khuyên nhủ: "Vương phi nương nương, ngươi ở lại trên bờ phụ trách chỉ huy, chúng ta đi xuống vớt, ngươi chỉ chỗ nào chúng ta vớt nơi đó, được không?"

Tô Oản Nhan như nguyện tranh thủ được một lần biểu hiện, nàng đi theo mọi người cùng nhau ra bờ sông, vì an toàn, cho nên trước tiên nàng vẫn đứng ở bên cạnh bờ sông, cẩn thận quan sát xem trong sông có cá gì không.

Lại nói, nàng không xuống sông, cá tôm trong không gian của nàng sao lấy ra được?

Nữ tử xuống sông bắt cá, loại hành vi không thục nữ trái với thế tục này, bình thường chỉ có nữ tử nông thôn thô bỉ mới làm, đường đường là Tiêu vương phi muốn đi bắt cá nghịch nước, đại khái cũng chỉ có Tiêu vương gia sẽ dung túng đi?

Phát hiện chủng loại cá trong sông thật đúng là không ít, cá trích, cá trắm cỏ, cá đen, cá đao, cá quyết, thậm chí nàng còn ở trong bụi cỏ bên bờ sông, phát hiện vài ổ tôm hùm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận