Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 242:

Tô Oản Nhan gật gật đầu, nàng vốn chính là dự tính như vậy, nàng tỏ vẻ hài lòng với tiến triển này của sự tình.

"Chuyện thứ hai." Ăn no, Tô Oản Nhan buông đũa xuống, Thược Dược lập tức đưa khăn tay sạch tới.

"Chuyện thứ hai, là về Tô Dung Yên. Vương phi nương nương, người... có phải đã quên sự tồn tại của nhân vật này rồi không?" Tiểu Ngũ cẩn thận hỏi.

"... Ta thật đúng là đã quên nàng," Động tác lau của Tô Oản Nhan dừng lại,"Nàng làm sao vậy? Thương thế ổn chưa? Lại gây chuyện?"

Tiểu Ngũ bị tiểu vương phi hỏi liên tục, hỏi đến không còn gì để nói, nàng nhìn chủ tử vài lần, xác định chủ tử vẫn để cho nàng nói tiếp, mới giúp mọi người nói một hơi lời muốn hỏi.

"Vương phi nương nương, thương thế Tô Dung Yên sắp ổn rồi, chúng ta muốn biết, kế tiếp chúng ta sẽ làm gì nàng?"

Gãy chân mà thôi! Chỉ cần chân được nối lại, mặc kệ ngắn dài lệch ngắn?

Tô Oản Nhan chớp mắt mấy cái, ngẫm lại lúc ấy nàng nghe được Tô Dung Yên muốn đuổi theo, từng phát ra lời nói hùng hồn, vỗ trán một cái,"Đúng đúng đúng, lúc ấy ta nói như vậy. Hiện tại thương thế của nàng tốt tới mức nào? Có thể để ta nghịch qua nghịch lại không? Lập tức giải quyết vấn đề nạn dân, ta có rất nhiều thời gian tra tấn nàng."

Một câu nói của chủ tớ hai người khiến cho thời gian Tô Dung Yên có thể gặp được Tiêu vương gia kéo dài tới vô thời hạn.

Bất quá, có ai để ý chứ?

Tô Oản Nhan gật đầu,"Không sai, nàng là công cụ được đưa tới cho vương gia làm ấm giường, không tư cách hưởng thụ đãi ngộ như vậy, được rồi, vậy từ mai bắt đầu, dạy dỗ nàng làm người tốt thật cẩn thận!"

Càng đừng nói gì mà giống như tính toán bán đầu của bọn họ, ly gián Tiêu vương gia cùng Tiêu vương phi, trong lúc đó thừa dịp cảm tình đang rạn nứt mà chen chân vào.

Tiểu Ngũ cũng có chút buồn cười, bộ dáng tiểu vương phi muốn giết chết Tô Dung Yên, thật sự rất đáng yêu,"Tiểu Ngũ cảm thấy... đều được, thương gân động cốt một trăm ngày người ta thường nói là người có phúc, người như Tô Dung Yên, không xứng hưởng phúc."

Tâm tư của tiểu vương phi, đơn thuần nhưng cũng khó đoán, nàng làm việc lưu loát quả quyết, thường có thể không mưu mà hợp với ý nghĩ của Quý Tiêu Hàn, hơn nữa còn có thể hoàn mỹ phối hợp lẫn nhau.

Quý Tiêu Hàn nghe vậy, không nhịn được, cúi đầu nở nụ cười.

Một Tô Dung Yên không đủ để khiến người của Tiêu vương phủ hao tâm tổn sức lo lắng, dù sao, tất cả tinh lực của bọn họ đều đặt trên người hai vị chủ tử, vừa mới tới Tuyền Châu đã có những động tác lớn.

Bả vai Thược Dược run rẩy, nàng phát hiện từ sau khi tiểu thư gả vào Tiêu phủ, những kỹ xảo giết người không đao kia, tiểu thư tựa hồ càng ngày càng thuần thục.

Khi tiểu vương phi nói đến tra tấn Tô Dung Yên, ánh mắt đều sáng lên.

Khi những người trong hoàng thành tính toán tỉ mỉ đưa Tô Dung Yên tới, tuyệt đối không thể tưởng tượng được, tác dụng khi đưa Tô Dung Yên tới, cuối cùng lại là thú tiêu khiển cho cấp dưới của Tiêu vương gia. Đến nay, ngay cả mặt của Tiêu vương gia nàng cũng chưa từng thấy qua.

Bởi vì Viên Thành Chu hiểu được, phía trước dù có hung dữ ầm ĩ hơn nữa cũng chỉ là tiểu dân chúng bát nháo, ngân phiếu bên đường không cánh mà bay, lại không người thấy rõ bị người phương nào cướp đi, phóng tầm mắt toàn bộ Tuyền Châu, ngoại trừ người của Tiêu vương gia mới vào ở tửu lâu Minh Nguyệt ra, sợ là tìm không thấy người thứ hai.

Tiểu Ngũ lĩnh mệnh,"Vâng, vương phi nương nương xin yên tâm, Tiểu Ngũ cùng những người khác nhất định dạy nàng quy củ, tuyệt đối dạy dỗ tử tế, sau đó lại đưa tới gặp vương phi nương nương."

Cái bồ hòn này, hắn phải nuốt, không nuốt trôi... cũng phải nuốt, chẳng những nuốt, còn phải nuốt đến cam tâm, nuốt đến tình nguyện.

Còn có một lão bản của tiệm lương thực chưa được giải quyết triệt để kia kìa!

Lúc này, lão bản của tiệm lương thực Viên Ký đã bị thu thập, dù mất đi mười vạn lượng ngân phiếu kia cũng không dám lộ ra.

Mấy ngày sau đó, lương thực của tiệm lương thực Chu Ký, chẳng những bán được càng nhiều, giá cả còn không tăng chút nào, ngoại trừ tức giận trừng mắt, đến rắm hắn cũng không dám phóng một cái, thật sự là vừa bị người đánh rơi răng vừa phải nghẹn khuất nuốt máu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận