Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 275:

Phất tay để cho Cao Hổ đi xuống, Tô Oản Nhan nhìn thấy trong mắt Tiểu Ngũ tràn đầy hâm mộ, cười hỏi: "Như thế nào? Ngươi cũng có người trong lòng? Cũng muốn cầu ân điển với ta?"

Tiểu Ngũ cả kinh thiếu chút nữa nhảy dựng lên,"Tuyệt... Tuyệt đối không có việc này!"

Tiểu vương phi sao có thể phát hiện ra? Chẳng lẽ lần trước lúc nàng và Thập Lục chui vào rừng cây nhỏ, không cẩn thận bị tiểu vương phi phát hiện?

Không thể! Lúc ấy bọn họ cũng không phát hiện gần đó có người đi theo mà!

Nhưng tiểu vương phi hỏi như vậy là có ý gì?

Tô Oản Nhan không nghĩ tới nàng chỉ nói đùa một câu, vậy mà lại có thể nổ ra một tin tức khác, nàng rút cái chân muốn ra khỏi tiểu đình về, ghé sát Tiểu Ngũ, hỏi: "Thật đúng là có? Đến đây! Thừa dịp bản vương phi tâm tình tốt, ngươi cũng nhân cơ hội cùng nhau nói đi, nhưng mà nước phù sa không chảy ruộng ngoài, người trong lòng của ngươi tốt nhất cũng nên là người của phủ Tiêu vương chúng ta."

Tiểu Ngũ nhìn tiểu vương phi vừa trông mong lại vừa hưng phấn khó hiểu, trong lúc nhất thời không biết nói gì để đối phó, ngày đó tiểu vương phi chắc chắn đã phát hiện nàng và Thập Lục đi đến rừng cây nhỏ hẹn hò, nếu không, nàng làm sao có thể khẳng định người nàng thích, cũng là người của phủ Tiêu vương chứ?

"Ừm? Tiểu ngũ? Không cần ngượng ngùng nha! Thích một người thì phải chủ động đi tranh giành, nếu không bị người cướp mất thì sao?" Tô Oản Nhan hóa thân thành bà mai, vừa dỗ vừa lừa gạt dẫn dụ Tiểu Ngũ.

"Đi, xem bản vương phi đại sát tứ phương đi, không phải ta khoe khoang, nhưng trò đấu địa chủ của ta..." Tô Oản Nhan theo lời Tiểu Ngũ chuyển đề tài, giơ ngón tay cái với nàng.

Nếu chủ tử biết hắn không quản được tay mình, liệu có khấu trừ bổng lộc của hắn không?

Tô Oản Nhan cũng không miễn cưỡng, xem ra là có người trong lòng, lại còn thật sự là người của phủ Tiêu vương, chẳng qua tạm thời không thể nói?

Có Tô Oản Nhan gia nhập, đấu địa chủ từ hai bàn lại thêm một bàn, trong đại sảnh náo nhiệt cứ như mới khai trương sòng bạc, Hoà bá vốn cũng không muốn thông đồng làm bậy, nhưng không chịu nổi bầu không khí sôi nổi này, hắn cũng chịu ảnh hưởng không nhịn được mà chơi một phen, kết quả, một phen lại một phen, cuối cùng hắn cũng đã trầm mê.

Tô Oản Nhan liếc xéo Tiểu Ngũ, nhìn ánh mắt trong suốt của nàng, cười như không cười.

Dung ma ma ôm tiểu nữ oa đứng ở một bên, tiểu nữ oa mới vừa tỉnh ngủ, nghe được thanh âm náo nhiệt như vậy, vui vẻ khoa chân múa tay vui sướng.

Phương thức lừa gạt của tiểu vương phi thật khiến người ta động tâm, Tiểu Ngũ thiếu chút nữa đã khai ra tình lang bí mật là Thập Lục, cũng may lời đến bên miệng, nàng kịp thời nhịn xuống: "Nương nương, Tiểu Ngũ còn nhỏ, cũng không có người trong lòng..."

"Nương nương, xin lỗi, lão nô muốn đoạt địa chủ!" Hòa bá cười đến âm hiểm xảo trá, hắn sờ bài rất tốt, trong tay có ba cái bom, không đoạt địa chủ thì quá thiệt thòi.

Tiểu Ngũ làm như không hiểu ánh mắt chế nhạo của tiểu vương phi, đỡ tiểu vương phi đi vào trong đại sảnh,"Nương nương, chúng ta cũng đi chơi bài đi, Tiểu Ngũ cũng muốn chơi bài."

Thập Lục nói chủ tử đang là lúc dùng người, chuyện của bọn họ cần phải đợi đại nghiệp của chủ tử thành rồi mới nói.

Tiểu Ngũ lập tức nịnh nọt,"Vậy Tiểu Ngũ cổ vũ cho nương nương."

Tiểu nữ oa nào biết cái gì là lợi hại hay không? Nàng chỉ biết hôm nay vừa mở mắt tỉnh lại, xung quanh cũng thật náo nhiệt.

Cũng được thôi, Quý Tiêu Hàn ở phía trước đấu tranh anh dũng, mà thuộc hạ của hắn ở phía sau lại lặng lẽ thành thân, cũng không biết chờ hắn biết, sẽ là tâm tình gì?

Ba người bị lạnh nhạt ở hậu viện, giờ phút này đang cố gắng luyện tập quy củ Thược Dược chỉ định, Thược Dược dạy bọn họ xong liền đi, nhưng bọn họ không dám lơ là, bởi vì nhóm hộ vệ vẫn đang nhìn chằm chằm bọn họ!

Tô Oản Nhan nhìn lá bài trong tay mình, híp mắt,"Dám cướp địa chủ của ta? Các người phản rồi."

"Ngưng Tuyết của chúng ta cũng nghe hiểu sao? Vương phi nương nương có phải rất lợi hại hay không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận