Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 154:

Tiêu Nhị nhìn tiểu vương phi đang cười híp mắt trước mặt, đột nhiên có loại ý nghĩ hoang đường khó hiểu thấm vào lòng người, loại thủ đoạn tàn nhẫn đập nát xương người này, tiểu vương phi của bọn họ - - nhất định cũng rất thành thạo.

Thân thể cao ngất rắn chắc của Tiêu Nhị bất thình lình run lên.

Nghe Tô Dung Yên cầu xin, sắc mặt Tô Oản Nhan không có nửa phần thay đổi, nàng cúi người xuống, khí thế lạnh lùng ép Tô Dung Yên, nói: "Ngươi vừa nói cái gì cơ? Ngươi sai rồi à? Sai chỗ nào hả? Nói nghe thử xem nào."

Tô Dung Yên nước mắt ào ào chảy: "..."

"Ngươi có phải còn tưởng rằng chỉ cần các ngươi vì Quý Minh Sóc xông pha khói lửa thì thái tử điện hạ vẫn còn có thể thực hiện hứa hẹn, tương lai khi hắn đăng cơ sẽ phong ngươi làm hậu sao?"

Tô Dung Yên không gật đầu thừa nhận, nhưng khi nàng nghe được chữ "làm hậu", trong mắt nàng hiện ra ánh sáng.

"Chậc chậc chậc, trên thế giới sao vẫn còn kẻ ngu ngốc như ngươi vậy." Tô Oản Nhan lắc đầu, lại tăng thêm chút lực đạo dưới chân, khiến cho Tô Dung Yên có thể rõ ràng nghe được nàng nói tiếp: "Ngươi có biết, lão ma ma đi cùng ngươi trên đường đó, là người của ai không?"

Tô Dung Yên vừa đau vừa tức: "A... Đương nhiên... là người của Thái tử điện hạ."

Chỉ có tiểu vương phi dịu dàng mềm mại mới có tư cách làm mẫu nghi thiên hạ tương lai của Đại Chu quốc.

Tô Oản Nhan không nghĩ tới đã đến lúc này mà nữ nhân này vẫn còn ngoan cố như vậy, mà Quý Minh Sóc có thể có cái gì tốt chứ? Ngoại trừ khuôn mặt hơi dễ nhìn một chút, mang danh hiệu Thái tử ra thì còn lại không ổn tí nào mà? Muốn ngồi vững vị trí thái tử, muốn lấy lòng cẩu hoàng đế đều phải dựa vào nữ nhân cả.

Chẳng qua Viên Lạc Linh chỉ là nhi nữ Tể tướng, dựa vào nàng cũng xứng làm nữ nhân mẫu nghi thiên hạ tương lai sao?

Thái độ của Thái tử điện hạ đối với nàng trước khi xuất phát, mặc dù quả thật không giống với ngày xưa, nhưng lời hứa của hắn đối với mình, nàng vẫn chưa nhìn ra chỗ nào khác lạ, chỉ cần giá trị của nàng vẫn còn... chỉ cần phụ thân còn có thể được Hoàng thượng tín nhiệm... chỉ cần Hoàng thượng vẫn không thích Viên Tể tướng... như vậy vị trí Hoàng hậu, vẫn là của nàng, ai cũng đừng nghĩ cướp đi.

"Viên Lạc Linh ngươi hẳn là không xa lạ gì chứ? Đích nữ của Tể tướng đương triều Viên Đức Hải, ngươi và nàng hẳn là đã gặp nhau ở trà thoại thi hội không ít nhỉ? Muốn thân phận có thân phận, muốn ngoại hình có ngoại hình, phẩm hạnh tài học có cái nào không tốt hơn ngươi ư? Nếu ta là Quý Minh Sóc, ta cũng sẽ chọn nàng làm mẫu nghi thiên hạ tương lai."

Vị trí hoàng đế nếu hắn đã muốn, vậy vị trí hoàng hậu này, dĩ nhiên cũng coi như thuốc về tiểu vương phi hắn.

"Ha ha... Nói ngươi ngây thơ thì là đang vũ nhục hai chữ này." Tô Oản Nhan không chút lưu tình cười: "Nàng là người của Thái tử phi tương lai của Quý Minh Sóc - Viên Lạc Linh."

Cũng chỉ có Tô Dung Yên là tiểu nữ nhân khuê các chưa từng gặp qua mấy nam nhân, mới có thể để nam nhân như vậy trở thành bảo bối, đổi lại là mình, cho dù cẩu hoàng đế nói muốn tặng giang sơn cho nàng, nhưng lại kèm theo điều kiện là phải tiếp nhận Quý Minh Sóc, ha ha! Nàng phải giết chết Quý Minh Sóc trước rồi mới bàn điều kiện với cẩu hoàng đế được.

Quý Tiêu Hàn vẫn luôn đứng ở một bên nhìn tiểu vương phi phát huy, đối với việc nàng học được thủ đoạn tra tấn người ở nơi nào, hắn không có phản ứng quá lớn, nhưng khi hắn nghe thấy tiểu vương phi nói đoạn cuối cùng, mày kiếm nam nhân khẽ nhíu, trong mắt hiện lên hàn ý.

Tô Dung Yên kinh ngạc quên đi đau đớn trên thân thể, nàng lắc đầu: "Cái gì? Không, đây không phải sự thật!"

Tô Dung Yên đại khái đã bị lời nói của Tô Oản Nhan làm cho rối bời, thật lâu sau cũng chỉ có thể nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề của nàng, trong mắt nàng ảm đạm không ánh sáng, thân thể không ngừng run rẩy: "Tỷ tỷ, ta không tin, ngươi đừng hòng châm ngòi tình cảm giữa ta và Thái tử điện hạ, hắn là trữ quân tương lai của Đại Chu quốc, chuyện hắn đã đồng ý, sao có thể dễ dàng lật lọng chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận