Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 380:

Thật tình không biết, người muốn nàng chết, không phải Quý Tiêu Hàn mà là những người khác, Tô Dung Yên đợi đến khi đăng cơ đại điển qua đi mà vẫn bình yên vô sự, chỉ cho là mình tránh được một kiếp, nhưng vào một đêm nào đó sẽ lặng lẽ chết...

Đại điển đăng cơ.

Hôm nay trời quang mây tạnh, trời trong nắng ấm, các đại thần mỗi người đều mặc quan bào sớm chờ ở trước điện Kim Loan, chờ Đế hậu đến.

Mà hai người Đế hậu được mọi người chờ đợi, còn đang dùng bữa sáng trong cung của hoàng hậu.

Không còn cách khác, trạng thái sáng sớm thức dậy hoàng hậu nương nương không tốt lắm, vừa nôn vừa ngất, nếu không sớm ăn chút gì, chỉ sợ căn bản chống đỡ không nổi sau một ngày đăng cơ.

Tuy rằng trên đường cũng có nghỉ ngơi nhưng lấy thân thể hoàng hậu nương nương bây giờ, đừng nói một ngày có là nửa ngày cũng đều đứng không vững.

Nếu không phải ngày đăng cơ đã sớm định, thấy hoàng hậu nương nương khó chịu như vậy, có lẽ hoàng thượng đều phải tạm thời thay đổi ngày đăng cơ.

"Ta không sao, ngươi cũng mau ăn chút gì đó, đại điển đăng cơ của ngươi còn ở phía trước, ngày này ngươi nhất định trốn không được, ta còn có thể muộn một chút!"

Lúc này Quý Tiêu Hàn mới đứng dậy theo.

"Cung nghênh hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế!"

Khuôn mặt Thái giám tổng quản tươi cười, không dám thúc giục, gấp đến độ trên trán đổ mồ hôi.

Lập tức có tiểu thái giám đang trực một đường từ cũng Tiêu Phòng gọi tới điện Kim Loan, theo đế hậu xuất hiện, các loại quy củ và pháo mừng tề minh, cảnh tượng trang nghiêm thịnh thế.

Nhìn biểu tình của hoàng thượng, nếu hoàng hậu nương nương lại khó chịu, thật sự có ý muốn tạm thời thay đổi ngày đăng cơ, điều này tuyệt đối không được, đều là quy củ lão tổ tông truyền xuống, muốn sửa lại, ngày đó sợ là hạ nhân còn không phỏng đoán nhiều sao?

Hoàng thượng thì là vạn tuế mà hoàng hậu cũng chỉ có thể thiên tuế!

Quý Tiêu Hàn nghe vậy, lập tức cầm lấy tay tiểu hoàng hậu cắn một miếng bánh ngọt, hương vị ngọt ngào cũng không biết tiểu hoàng hậu ăn như thế nào, bởi vì song thai, hiện tại khẩu vị nàng ăn càng ngày càng biến hóa khó lường. Rõ ràng ngày hôm qua còn thích ăn đồ cay, sáng nay thức dậy, ngửi được canh cay, đã nôn đến hôn thiên hắc địa.

"Cung nghênh hoàng hậu, hoàng hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!"

Quý Tiêu Hàn cũng không ngẩng đầu, thân thể cũng không có ý đứng lên: "Biết rồi."

"Hoàng thượng, giờ lành sắp tới rồi." Thái giám tổng quản chờ ở một bên, thấp giọng thúc giục một câu.

Thái giám tổng quản lập tức hắng giọng, hô to ra bên ngoài: "Hoàng thượng, hoàng hậu bãi giá điện Kim Loan!"

"Được rồi, ngươi đi nhanh đi." Tô Oản Nhan dở khóc dở cười, ở trong phòng bị Quý Tiêu Hàn đối đãi như hài tử còn chưa tính, dù sao cũng chỉ có mấy người Tiểu Ngũ nhìn thấy, nhưng sao lại tại đại điển đăng cơ này được, phía dưới quỳ nhiều đại thần như vậy lại cứ tình tứ như vậy, được không đấy?

Tô Oản Nhan thấy thế, vội vàng nhét vài miếng trong đĩa bánh ngọt nhỏ, cuối cùng lại uống một hớp canh, đứng dậy nói: "Được rồi, chúng ta đi thôi!"

Chẳng qua, Quý Tiêu Hàn hoàn toàn không cảm thấy có chỗ nào không ổn, sau khi cẩn thận xác nhận bên người Tô Oản Nhan không có ai người khác, mới xoay người đi đến tế đàn bên cạnh.

Khóe miệng Tô Oản Nhan co rút, lời khen tặng này không thể đặt cùng một chỗ nghe được!

Quý Tiêu Hàn đến điện Kim Loan tế trời, dắt Tô Oản Nhan ngồi xuống: "Ở chỗ này chờ ta, rất nhanh ta sẽ trở lại."

Các đại thần quỳ phía dưới tuy rằng không dám ngóc đầu, nhưng đều len lén quan sát hoàng hậu nương nương có thể khiến cho hoàng thượng sủng ái vô độ đến tột cùng có dung mạo cỡ nào.

Sau đó đã bị bên phía hoàng thượng nhanh chóng nhét một miệng cơm chó, cứ coi đây như là phu thê ân ái thì phu quân cũng sẽ không ở trước công chúng che chở nương tử của mình như vậy, hoàng thượng quả nhiên là tấm gương nam tử của bọn họ, thịnh sủng như vậy, đừng nói là đề bạt một tiểu quan Mạnh gia bên cạnh, có trực tiếp dời cả nhà Mạnh gia vào hoàng thành, cũng không quá đáng nữa là.
Bạn cần đăng nhập để bình luận