Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 269:

Tô Oản Nhan cứ như là chỉ tiện thể mới ghé vào đây, nói xong, lại mang theo Tiểu Ngũ thản nhiên đi mất, để lại Thược Dược nghiêm túc bắt đầu dạy quy củ.

"Chủ tử, chúng ta bây giờ đi đánh bài đi?" Tiểu Ngũ không để ba người kia vào mắt, thân thế của ba người này, tối hôm qua Ám Các đã tra xét rõ ràng, đều lă người bình thường, cũng không sợ có ai nhét vào Thiên Hương lâu cố ý để cho tiểu vương phi nhìn trúng.

Lại nói, tiểu vương phi không để lộ ra cái gì, khiến những người đó có muốn tính kế cũng không tính kế được.

"Được, chúng ta làm trước, chờ Thược Dược trở về, có thể cùng nhau dạy các ngươi đánh bài." Tô Oản Nhan sau khi chạy đi hù dọa một phen, cũng cảm thấy không có ý nghĩa gì, chẳng qua, những người này vẫn còn hữu dụng với nàng, nên chỉ có thể dạy dỗ tốt ngay từ đầu.

Hai người vui vẻ đi về phía đại sảnh.

Nói là Tô Oản Nhan tự mình làm, nhưng có Hòa bá và Dung ma ma ở đây, hai người này dù thế nào cũng sẽ không để cho tiểu vương phi tự mình động thủ, cuối cùng Tô Oản Nhan liền há miệng chờ sung.

Người của Tiêu vương phủ đều là nhân tài toàn năng, Tô Oản Nhan chỉ nói một cách đại khái, rất nhanh một bộ bài tây làm bằng trúc đã được làm xong, lúc đưa đến trên tay Tô Oản Nhan, ngay cả góc cạnh bài tây cũng mài đến bóng loáng, không hề cảm thấy đau tay.

"Vương phi nương nương, người nhìn xem, như vậy có được không?" Hòa bá đứng ở một bên, cười híp mắt hỏi.

Vì thế, vẻ mặt Dung ma ma vinh dự nhỏ giọng nói với Hòa bá: "Hòa tổng quản, đừng giật mình, bản lĩnh của vương phi nương nương còn nhiều lắm! Sau này ngươi sẽ biết."

Đoạn đối của Dung ma ma và Hòa bá Tô Oản Nhan cũng nghe đại khái, nàng cố gắng nhịn cười, lặng lẽ giơ ngón tay cái lên cho Dung ma ma.

"Vâng." Hòa bá bị thao tác xào bài lưu loát này của tiểu vương phi làm cho kinh ngạc, hắn nhịn xuống ý muốn hỏi Dung ma ma bên cạnh, trước khi tiểu vương phi chưa xuất giá, thì hoạt động vui chơi ở Tô phủ, có đánh bài không?

Hòa Bá: "..."

Tô Oản Nhan không biết tính toàn trong lòng Hòa bá, nếu biết được, nàng nhất định sẽ nghiêm túc tỉ mỉ nói cho hắn biết, nàng dự định mua về tám đại mỹ nhân nuôi ở trong viện, không vì cái gì khác, chỉ là không có việc gì thì đến nhìn vài cái, cũng cảm thấy cảnh đẹp ý vui rồi.

Không đến một canh giờ, bài trúc đã gấp rút chế tạo ra được bốn bộ, vừa lúc Thược Dược cũng từ hậu viện trở về, vì thế, Tô Oản Nhan kêu gọi mấy hộ vệ ngày thường tính tình sôi nổi, cùng nhau tới đánh bài.

Nghe nói hôm nay tiểu vương phi không đi dạo thanh lâu, muốn ở trong phủ chơi đánh bài, thì tảng đá đè nặng trong lòng Hòa bá liền thoải mái không ít.

Trung thành là gì?

"Rất tốt, cứ như vậy làm thêm mấy bộ bài nữa đi." Cho dù là thẻ trúc, thì thủ pháp xào bài của Tô Oản Nhan cũng lưu loát xinh đẹp.

Đánh bài thì đánh bài, tuy rằng Hòa bá nghe không hiểu quy tắc đánh bài này của tiểu vương phi, nhưng chỉ cần không phải đi dạo thanh lâu là tốt rồi!

Nói xong, Dung ma ma khẽ nâng cằm, toàn thân đều lộ ra khí thế vương phi nương nương lợi hại lắm các ngươi đều chưa từng thấy qua đâu, hoàn mỹ nhét sự giật mình của nàng trở về bụng.

Trung thành chính là chủ tử nói cái gì cũng đúng, làm cái gì cũng không có sai, nếu như sai, nhất định là bọn họ nhìn lầm.

Dung ma ma cũng khiếp sợ, tiểu thư nhà nàng sao lại có thêm một kỹ năng hạng nhất này? Nhưng nàng là lão nô bên người tiểu thư, thấy tiểu thư bày ra bất kỳ chỗ khác thường nào, cũng đều phải coi như chuyện thường ngày, tuyệt đối không thể để cho người khác sinh nghi.

Các hộ vệ trước kia khi làm nhiệm vụ bí mật ở phủ Tiêu vương, cũng thường bí mật tụ tập một chỗ đánh bài chọc cười, tiểu vương phi gả vào phủ Tiêu vương lâu như vậy, cũng quen thuộc với bọn họ, nên khi bị tiểu vương phi điểm danh, cũng không nhăn nhó, đi tới, ngồi xuống chỗ được chỉ định, nghiêm túc nghe tiểu vương phi giảng quy tắc đánh bài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận