Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 367:

Thủ đoạn tra tấn bức cung của Ám Vệ doanh, trong mật thám của Kim Vũ quốc bọn họ rất có danh tiếng, ai mà rơi vào tay bọn họ, cơ hồ chẳng có mấy người có thể chịu đựng được, phương thức tự cứu tốt nhất chính là tự sát, thế nhưng, tự sát như vậy đều là phương thức huấn luyện của các tử sĩ, bọn họ làm mật thám ở dân gian, nếu có thể sống sót, ai lại cam tâm tự sát cho được?

Nhưng từ khi bọn họ trở thành mật thám, sau khi bị đưa vào Đại Chu quốc, người nhà đều được đón đi "hưởng phúc", nếu ai chịu không nổi mà dám tiết lộ nhiệm vụ, người một nhà sẽ rất nhanh được "đoàn tụ" cùng nhau.

Tiểu quan nhi sắc mặt thay đổi mấy lần, nghĩ đến việc hắn đã nhiều năm không gặp cha mẹ, mắt thường có thể thấy được nét hoảng loạn, nhưng bây giờ còn chưa tới thời điểm vạn bất đắc dĩ, hắn vẫn quật cường cắn răng không muốn mở miệng,"Muốn giết muốn róc thịt... Các ngươi cứ tự nhiên!"

Khí thế nói chuyện này, hoàn toàn không giống với bộ dạng hắn của ngày thường, khiếp nhược lấy lòng người ngoài, bộ dáng lạnh lùng kia phảng phất như thể thay đổi thành một người khác, Tiểu Hải Đường và Mẫu Đơn nhìn vậy đều thấy kinh ngạc không thôi.

Tình huống gì đây?

Tiểu quan nhi này không phải cô nhi, cùng đường mới bán mình vào Thiên Hương lâu sao?

Sao bỗng nhiên lại biến thành gian tế của Kim Vũ quốc?

Các nàng sẽ không bị liên lụy chứ?

Tiểu quan nhi chọn cung khai là chuyện sớm muộn, không có người tới cứu hắn, nếu hắn muốn sống thì cũng chỉ có thể thành thật khai ra người đứng sau lưng, hơn nữa hiện giờ phương thức thẩm vấn nhóm mật thám của Ám Vệ doanh vô cùng phong phú, đắn đo gì một tiểu quan nhi, cùng lắm chỉ là vấn đề thời gian.

Quý Tiêu Hàn một tay ngăn sự giãy giụa của tiểu vương phi, vừa ôm vừa dỗ đưa nàng về phòng, cửa phòng đóng lại vừa vặn chặn kín tất cả các đường lui của Tô Oản Nhan.

(họa thủy đông dẫn: Tránh né, dẫn một chuyện xấu từ một nơi này đến nơi khác cũng gây hại cho mình. )

"Ngươi muốn dẫn ta đi đâu vậy?" Tô Oản Nhan đang không hiểu chuyện gì thì bị lôi đi, không hiểu sao có loại dự cảm không tốt.

Các nàng từ lúc bán mình vào Thiên Hương lâu, chưa từng thấy qua một người Kim Vũ quốc nào. Hơn nữa, thân thế của tiểu quan nhi, trên dưới Thiên Hương lâu đều biết, ai có thể nghĩ đến chỉ trong nháy mắt người này đã biến thành gian tế của Kim Vũ quốc?

Tô Oản Nhan có ý đồ giảng đạo lý cho một nam nhân tinh trùng lên não, cuối cùng nàng trực tiếp bị Quý Tiêu Hàn kéo lên giường dùng "vũ lực" trấn áp.

Tô Oản Nhan nhìn hai tiểu mỹ nhân sợ tới run lẩy bẩy, cố ý hù dọa các nàng, cười hỏi: "Làm sao? Các ngươi không biết hắn là người Kim Vũ quốc sao?"

Tô Oản Nhan cố gắng bảo trì sự bình tĩnh, vừa nói còn vừa hướng góc tường trốn,"Quý Tiêu Hàn, chúng ta động khẩu không động thủ, ngươi bình tĩnh một chút, chúng ta có chuyện gì thì từ từ nói... A..."

Quý Tiêu Hàn nghe vậy, cúi đầu nhìn với ý đồ họa thủy đông dẫn, dời đi lực chú ý của tiểu vương phi, nói: "Bảo bối, người này là do nàng cố ý trả giá cao chuộc thân trở về mà? Nếu thật sự muốn truy vấn, không phải trách nhiệm của nàng còn lớn hơn sao?"

Hai người đồng loạt lắc đầu,"Nương nương minh giám! Dân nữ thật sự không biết gì hết ạ!"

Quý Tiêu Hàn để ý tới tâm tư đang thay tới thay lui của tiểu vương phi, nam nhân này cũng không biết nhớ tới cái gì, kéo tay Tô Oản Nhan đi ra ngoài.

Nếu không phải bận tâm việc hiện giờ Tô Oản Nhan đang có thai, còn đang ít tháng, không chịu được việc lăn lộn quá mức kịch liệt, dưới thắt lưng Quý Tiêu Hàn lưu tình, nếu không chỉ sợ Tô Oản Nhan lại phải trải nghiệm một phen cảm giác "tuyệt vời" vài ngày không xuống giường được một lần nữa.

Tô Oản Nhan cười ha ha che giấu quá khứ, chút tâm tư của nàng lần nữa bị Quý Tiêu Hàn nhìn thấu,"A, mau nhìn kìa, tiểu quan nhi muốn khai!"

Quá trình này "thảm thiết", kết quả "gian khổ", chỉ có đương sự mới có thể hiểu được.

Nhưng lúc Quý Tiêu Hàn ở trong rừng còn có thể không coi ai ra gì mà hôn nàng, lúc này chỉ có hai người bọn họ ở trong phòng, sao hắn còn có thể cố kỵ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận