Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 377:

Tiêu Nhị trực tiếp giơ chân lên, đá Tiêu nhất xuống, "Còn không nhanh đi bẩm báo chủ tử?"

Tiêu Nhất cười, phi thân rời đi.

Qúy Tiêu Hàn còn ở ngự thư phòng, lão thai giám trả lời xong, đang muốn lui ra. Một trận gió thổi qua đã thấy Tiêu Nhất qùy ở đó.

Thấy Tiêu nhất đột nhiên xuất hiện, Qúy Tiêu Han cũng không cảm thấy ngạc nhiên, "Chuyện về Tô Dung Yên?"

Tiêu Nhất gật đầu, "Bẩm chủ tử, đúng vậy. Tô Dung Yên dùng đoản đao có độc của Long Thanh, đâm Qúy Minh Sóc bị thương. Hiên tai Qúy Minh Sóc đã lâm vào hôn mê. Phía sai ngục xin chỉ thị, có nên mời thái y chẩn trị hay không?"

Quý Tiêu Hàn khép lại tấu chương vừa phê duyệt,"Không cần trị liệu, cho dù Long Thành dám hạ độc, nhưng cũng chỉ là chút độc có thể tra tấn người mà thôi. Các ngươi trông chừng, đừng để hắn chết là được."

Tiêu Nhất lĩnh lệnh lui ra,"Vâng, thuộc hạ đi làm ngay."

Lão thái giám một mực chờ ở một bên, nghe được tin này thì vô cùng khiếp sợ, tức giận nói,"Hoàng thượng, Tô Dung Yên kia sao lại dám lớn mật như thế?"

Tiểu Ngũ mang tới một cái ghế, đặt cạnh bàn làm việc của chủ tử. Vừa định đỡ hoàng hậu nương nương ngồi xuống đã thấy bàn tay to của chủ tử vung lên, hoàng hậu nương nương đã ngồi trên đùi chủ tử.

Tô Oản Nhan nhíu mày, bắt lấy trọng điểm trong lời nói của nam nhân,"Nói như vậy giống như ngươi rất hiểu nữ nhân nha!"

Rèm trong phòng đột nhiên bị người nhấc lên, Tiểu Ngũ đỡ Tô Oản Nhan từ bên trong đi ra. Tô Oản Nhan nhìn Quý Tiêu Hàn một bộ khí định thần nhàn, cười hỏi,"Đừng nói cho ta biết là Tô Dung Yên cùng Quý Minh Sóc diễn một vở kịch, cũng là trong dự liệu từ trước của ngươi?"

Từ lúc đón hoàng hậu nương nương trở về cung, chỉ cần ở cùng một chỗ với chủ tử, đùi chủ tử chính là ghế ngồi chuyên dụng của hoàng hậu nương nương dù ở bất cứ lúc nào, bất cứ nơi nào. Đám thuộc hạ bọn họ hầu hạ chủ tử, mỗi ngày đều được hai vị chủ tử ân ái đút đến no bụng.

Làm tiền thái tử bị thương, là chuyện liên quan đến thể diện hoàng thất. Tô phủ không sợ sáng mai bị xét nhà, tru cửu tộc, kéo toàn bộ ra chém sao?

"Ta chỉ là lấy góc độ của Tô Dung Yên nhìn nhận vấn đề. Bảo bối, đừng đào hố ta nha."

Hạ độc, đâm bị thương Quý Minh Sóc?

Quý Tiêu Hàn,"..."

Quý Tiêu Hàn lại giống như đã sớm đoán được, không nhìn ra chút tức giận, phất phất tay để cho lão thái giám đang tức giận bất bình lui xuống.

Cho dù Quý Minh Sóc không tốt nhưng thân phận cũng tôn quý hơn một thứ nữ Tô phủ như nàng. Nàng lấy đâu ra lá gan dám đâm bị thương tiền thái tử?

Thấy như vậy, Tiểu Ngũ thức thời dời ghế dựa đi, an tĩnh thối lui một bên, chờ.

"Người này không phải còn chưa chết sao! Trước hết cứ giữ cho nàng một mạng đi, còn nếu dễ dàng để nàng chết như vậy, trước kia nàng chịu nhiều khổ cực ở Tô phủ như vậy, chẳng phải sẽ uổng phí cả sao?"

Quý Tiêu Hàn từ chối cho ý kiến,"Tô Dung Yên được Tô Hoành An bồi dưỡng nhiều năm như vậy, vẫn luôn tự cho mình là thái tử phi tương lai. Sau đó, chẳng những không được gì còn bất đaắc dĩ phải gả cho một ẩn vệ không thể lộ ra ngoài ánh sáng. Đổi lại là bất cứ nữ nhân nào đều cũng sẽ không cam lòng."

Tô Oản Nhan không nghĩ tới trong này còn có nguyên nhân của nàng, tuy rằng những khổ cực đó đều là nguyên chủ chịu, nhưng cũng không ngại tâm ý muốn làm chủ cho nàng của Quý Tiêu Hàn.

Trọng điểm là cái này sao?

Tô Oản Nhan gật đầu: "Được rồi, vậy ngươi định làm gì Tô Dung Yên? Muốn bắt nàng à? Dù sao nàng ám sát tiền thái tử, tội danh này cũng rất lớn nhỉ?"

Từ lúc mang thai tới nay, có đôi khi trong lúc ngủ Tô Oản Nhan sẽ mơ một ít giấc mộng về nguyên chủ, trong mộng nguyên chủ bị bắt nạt, lúc bị ngược đãi chịu đau xót và uất ức, nàng đều cảm động lây.

Thật giống như... thật giống như những thứ đó nàng đã trải qua, có đôi khi nguyên chủ trong mộng khóc đến thương tâm, nàng đều khổ sở đến nỗi bừng tỉnh từ trong mộng, sau đó, thật lâu không thể đi vào giấc ngủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận