Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 175:

Quý Tiêu Hàn bị hình dung của tiểu vương phi chọc cười,"Được. Lát nữa còn dám có người đuổi theo, chúng ta cùng nhau giải quyết bọn họ, quyết không để cho bọn họ có cơ hội sống sót rời đi."

Hai người bàn bạc xong, mang theo người tiếp tục đi về phía trước, Tô Oản Nhan phòng ngừa chu đáo lấy ra súng tiêu âm từ sớm là đúng đắn, nửa canh giờ sau, khi bọn họ sắp đi ra khỏi rừng cây nhỏ, có mấy chục mũi tên bay về phía bọn họ, đám người Tiêu Nhất gắt gao bảo vệ ở trước người chủ tử cùng tiểu vương phi, ngăn cản đợt tấn công đầu tiên.

Trên đỉnh đầu sấm sét vang lên ầm ầm, thời gian dài như vậy, rốt cục những hạt mưa nhỏ bắt đầu tí tách rơi xuống, tiếng mưa rơi kèm theo tiếng gió, làm cho năng lực phân biệt âm thanh của nhóm ám vệ bị cản trở, nhưng cũng may địch ở trong bóng tối bọn họ cũng ở trong bóng tối, hai bên ai cũng không bước ra trước một bước, đều đang chờ đối phương động thủ trước.

Thược Dược cùng Dung ma ma nào từng thấy trận chiến hung tàn như vậy? Sợ tới mức trốn ở phía sau cùng, gắt gao che miệng của mình không dám lên tiếng, miễn cho hại mọi người, Tô Oản Nhan được Quý Tiêu Hàn bảo vệ ở phía sau, chỉ thò ra nửa cái đầu, thị lực của nàng vào ban đêm nhìn không xa, căn bản không nhìn thấy chỗ ẩn thân của đối phương, thân thể này thật sự quá mảnh mai sợ hãi.

Nếu nàng có thể lấy kính nhìn ban đêm ra thì tốt rồi, những sát thủ trốn trong bóng tối kia, một người cũng đừng nghĩ tới việc chạy.

Nhưng không được, Quý Tiêu Hàn cho dù tiếp nhận mọi chuyện khá tốt, sau khi tiếp nhận nàng biến ra một túi đạn thì cũng không thể lại tiếp nhận việc nàng biến ra cho hắn càng nhiều thứ hắn chưa bao giờ thấy qua, đến lúc đó chỉ sợ Quý Tiêu Hàn cũng không tìm được lý do để giúp nàng che dấu.

Chỉ là, nàng nhìn không rõ, không có nghĩa đám người Quý Tiêu Hàn cũng nhìn không rõ, chỉ thấy hắn lôi kéo nàng đi tới sau một thân cây, hướng về một chỗ nào đó ở phía đối diện, rất tàn nhẫn nhanh chóng bắn phát súng, chợt nghe được tiếng một vật nặng ngã xuống đất cực nhẹ vang lên.

"Oa! Bắn trúng sao?" Tô Oản Nhan có chút kích động.

Nhóm sát thủ đang cùng ám vệ đối đầu ở bên kia tất nhiên không chịu để cho bọn họ đào tẩu dễ dàng như vậy, nhưng bị chặn đường bởi hai ám vệ xếp hạng đầu Tiêu Nhất cùng Tiêu Nhị, sức chiến đấu cũng không phải là hư danh, cho tới bây giờ, chưa có ai có thể thành công đào thoát khi gặp phải liên thủ công kích của hai người này.

Có chút huyền ảo, một người không học qua xạ kích, cư nhiên có thiên phú cao như vậy ở phương diện này, quả thực khiến cho người ta thán phục, nhưng Quý Tiêu Hàn là người có hào quang đại nhân vật phản diện trong sách, vậy nên hắn có kỹ năng bắn cao siêu, tựa hồ cũng có thể hiểu được.

Tiêu Nhất bọn họ còn đang cùng số sát thủ còn lại chém giết, sức chiến đấu của cả hai bên đều vì đêm tối cùng mưa to gây trở ngại, đều có chút chậm chạp, Quý Tiêu Hàn không thể dừng tại chỗ chờ đợi, như vậy quá nguy hiểm, hắn nhìn về phía Tiểu Ngũ cùng Hòa bá, nói: "Chúng ta rời đi trước."

Mưa lúc này bắt đầu trở nên nặng hạt hơn, càng rơi càng lớn, so với lần trước mưa còn to hơn, Quý Tiêu Hàn dùng tấm thân cao hơn hẳn chắn cho tiểu vương phi của hắn phần lớn mưa, nhưng hai người vẫn không thể tránh khỏi việc bị mưa xối ướt.

Tô Oản Nhan thu lại súng tiêu âm của mình, trời tối om, phỏng chừng ở bên đối diện ngay cả đồng bọn của mình chết như thế nào cũng không biết, nàng nhìn Tiêu Nhất trong một động tác tay của Quý Tiêu Hàn, vọt ra ngoài như bay, khen ngợi hắn một câu,"Ừ, kỹ thuật không tồi."

Dứt lời, dẫn đầu ôm tiểu vương phi mềm mại vào trong ngực, mang theo những người khác lặng lẽ rời đi.

Quý Tiêu Hàn lại thay đổi phương hướng, liên tục bắn một cách lưu loát, không trượt phát nào, một hơi bắn chết năm người,"Bọn họ hẳn là chỉ có hơn mười người, bản vương vừa rồi bắn chết năm người, còn lại giao cho bọn họ là được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận