Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 368:

Trọng lực đè nặng trên người rời đi, Tô Oản Nhan mệt mỏi đến ngay cả mắt cũng không nhấc lên nổi, chỉ có thể dùng tiếng kêu yếu ớt để biểu đạt bất mãn của mình.

Cẩu nam nhân này quá chó má, hai tháng không gặp, vừa thấy mặt đã dùng phương thức tàn khốc như vậy đáp lại nàng sao? Chẳng phải nàng đã "chạy trốn" hai lần rồi sao? Đến nỗi "nghiêm hình bức cung" nàng ở trên giường sao?

Nghĩ tới lúc hai người vừa mới "hồ nháo", nàng bị cẩu nam nhân ở thời điểm mấu chốt buộc "thề", nghẹn khuất trong lòng liền từng chuỗi từng chuỗi bốc lên.

Quý Tiêu Hàn xoay người xuống giường, trước ngực cùng sau lưng, tất cả đều là những vết cào đỏ ửng, có thể thấy được, tràng hoan ái vừa rồi của hai người là đến cỡ nào "thống khoái đầm đìa".

Nhìn tiểu vương phi bĩu môi giận dữ trừng mình, tâm tình Quý Tiêu Hàn càng tốt.

Đối với tiểu vương phi yêu tiền háo sắc nhà hắn, sắc đẹp hấp dẫn vĩnh viễn có thể vững vàng nắm bắt nàng.

Trong lúc hai người hoan ái, nước Quý Tiêu Hàn gọi tới càng ngày càng lạnh, hắn cũng không sợ khí lạnh ngoài chăn, trần truồng đi tới bồn tắm bên cạnh, đầu tiên tùy ý tẩy rửa bản thân, sau đó, kêu Tiểu Ngũ thay nước một lần nữa.

Tiểu Ngũ và Tiểu Hải Đường cùng nhau mang theo nước nóng tới, trong phòng mùi vị mập mờ kia còn chưa tan, hai người ngay cả ánh mắt cũng không dám nâng lên, vội vàng buông nước lui về sau, yên lặng lui ra ngoài.

Tiểu Hải Đường đè nén thanh âm, hỏi: "Ngay từ đầu ta thấy nương nương không muốn hồi cung, thậm chí nhiều lần muốn trốn... Ách, ra ngoài giải sầu, tưởng rằng nương nương cùng hoàng thượng tình cảm không hòa thuận, nhưng vừa rồi... chính là cảm thấy nương nương vẫn là rất yêu hoàng thượng, vì sao nhất định phải trốn?"

Tiểu Hải Đường che miệng,"... Ta không dám."

Hồn nhiên không biết mình vừa tránh thoát một kiếp, Tiểu Hải Đường sau khi tỉnh táo lại, nhỏ giọng hỏi: "Tiểu Ngũ cô nương, ta có một vấn đề rất tò mò, không biết có nên hỏi hay không?"

Tiểu Ngũ thở dài một tiếng, nàng biết nguyên do nhưng không tiện nói ra ngoài, chỉ nói: "Nương nương tâm thiện mới chưa từng câu thúc các ngươi, dám nghị luận sau lưng chủ tử, cẩn thận sau này bị đánh."

Hai người này mặc dù là hoàng hậu nương nương mua về, cũng nói là giữ lại sau này muốn dùng, nhưng, tác dụng của các nàng, cũng không phải là đi hiến cho chủ tử làm ấm giường.

Cổ họng Tô Oản Nhan đã sớm khàn, lúc này tiếng kêu sợ hãi chỉ có mềm mại,"Quý Tiêu Hàn... Chàng đừng chạm vào nơi đó... A... Ta... Ta tự làm!"

Tiểu Hải Đường đi thật xa khỏi phòng mới thở ra một hơi, vỗ ngực,"Phù phù! Làm ta sợ muốn chết."

Cũng là nàng sơ suất, lén lút nghị luận nữ nhân tôn quý nhất của Đại Chu quốc, nếu bị hoàng thượng biết được, chỉ sợ thật sự phải chịu đòn.

Nếu Tiểu Hải Đường không nhận rõ vị trí của mình, nàng không ngại trước khi hoàng hậu nương nương phát hiện ra manh mối, âm thầm "thu thập" nàng.

Tiểu Ngũ chỉ cười mà không nói gì, nàng vẫn âm thầm quan sát phản ứng của Tiểu Hải Đường, thấy nàng vừa rồi vào phòng cũng không nhìn lung tung, quy củ hữu lễ, nửa điểm cũng không có sinh ra tâm tư khác, không khỏi hài lòng gật đầu.

Xem tư thế hoàng thượng bảo vệ hoàng hậu nương nương, hoàng hậu nương nương theo hoàng thượng hồi cung, tất nhiên là có ngàn vạn sủng ái cho một mình nàng, đây là việc mà bao nhiêu nữ nhân hâm mộ cũng muốn có được cơ chứ?

Quý Tiêu Hàn vặn khăn sạch sẽ, đi tới bên giường, bắt lấy một mắt cá chân của tiểu vương phi đang cuộn tròn, trước khi nàng kịp phản ứng, một tay kéo nàng tới bên người, sau đó, ở trong tiếng kêu kinh ngạc của nàng, hắn cẩn thận giúp nàng rửa sạch chân.

Tiểu Ngũ liếc xéo nàng một cái, trong lòng đã đoán được nàng muốn hỏi cái gì, gật đầu nói: "Hỏi đi!"

Ngón tay Quý Tiêu Hàn nắm lấy mắt cá chân tiểu vương phi lại càng nắm chặt hơn, nhìn cảnh đẹp như ẩn như hiện, ánh mắt thật sâu,"Bảo bối, cử động thêm nữa thì sẽ không còn là dùng khăn trong tay ta giúp nàng rửa sạch thân thể đâu, ngoan một chút, đừng nhúc nhích, lập tức sẽ sạch thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận