Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 206:

Vừa rồi Tô Oản Nhan ở cửa tửu lầu, thấy nét mặt gian thương không ai bì nổi của chưởng quầy, tưởng là ông chủ lạnh lùng ít khi nói cười giống Quý Tiêu Hàn, kết quả lại vẫn là bè lũ khôi hài.

"Chuyện bảo ngươi điều tra đã điều tra được chưa?" Ngay cả một nụ cười lạnh có lệ Quý Tiêu Hàn cũng không cho, nói đơn giản ngắn gọn hỏi chính sự.

Hiển nhiên, đã thấy nhiều bộ dáng cợt nhả không đứng đắn của chưởng quầy.

Nói đến chính sự, chưởng quầy cũng không dám nhiều lời nữa, thu lại cà lơ phất phơ trên mặt, nghiêm túc nói: "Hồi chủ tử, đã điều tra rõ, toàn bộ thành Tuyền Châu, ngoại trừ tri phủ Cừu Minh Viễn không phải người của hoàng đế, thì gần một năm qua, quan viên dưới trướng đều có liên hệ mật thiết với quan viên trong hoàng thành, đây là nội dung thư từ qua lại xoàng xĩnh mà những người đó mượn cớ tặng lễ hiếu kính, mời chủ tử xem qua."

Dứt lời, lấy ra một xấp giấy thật dày từ ống tay áo, phía trên ghi chép tỉ mỉ nhân tình lui tới của mỗi quan viên gần một năm qua.

Chưởng quầy của tửu lầu Minh Nguyệt ở Tuyền Châu tên là Long Cao, là người Quý Tiêu Hàn chọn ra từ trong đội quân điều tới đây.

Long Cao đã từng là thủ lĩnh thân vệ quân của Quý Tiêu Hàn, công phu cao cường thì không nói, còn rất có thiên phú ở phương diện kinh doanh buôn bán, sau đó, bởi vì một lần bảo vệ Tiêu vương gia, bị mũi tên độc bắn trúng tim, rất vất vả mới giành lại được một mạng, cũng bị phế đi hơn phân nửa công lực.

Sau đó được Quý Tiêu Hàn phái tới Tuyền Châu, bề ngoài là chưởng quầy của tửu lầu Minh Nguyệt, nhưng vẫn luôn ngầm mở rộng thế lực Ám Các, toàn thân người này đều là phản cốt, nhưng hết lần này tới lần khác sẵn sàng thề sống chết đi theo phía sau Tiêu vương gia.

Đừng vì tiểu vương phi ở chỗ này mà ngài lựa chuyện dễ nghe để nói, nếu không, khi nào ngài mới có thể dạy hư tiểu vương phi, để nàng đồng thông làm bậy với chúng ta?

tiểu vương phi ngồi ngay ngắn ở một bên, cười cười nhìn Quý Tiêu Hàn và tên thuộc hạ phản nghịch của hắn, giống như nghĩ đến cái gì, nàng quay đầu nhìn về phía Tiểu Ngũ: "Tiểu Ngũ, người của Thẩm gia bị đày đến chỗ nào?"

Chủ tử, ngài có phải đã quên, những sát thủ bị ám vệ của chúng ta bóc da lột gân đưa đến hoàng cung của cẩu hoàng đế?

Thậm chí, nếu không phải do Quý Tiêu Hàn không gật đầu, tiểu vương phi nhà bọn họ còn tính toán khiêng lựu đạn đi nổ tan tành hoang cung của tên cẩu hoàng đế.

Quý Tiêu Hàn không bày tỏ ý kiến,"Bọn họ bôn tẩu như vậy mới có nhược điểm để lúc này bổn vương nắm thóp, những người này chính là phần đại lễ đầu tiên bổn vương tặng cho Quý Việt Trạch."

Tô Oản Nhan thấy Tiểu Ngũ đã ngộ ra, vui mừng gật đầu: "Ừ, vậy đi làm đi. Nhớ làm sạch sẽ một chút, đừng để người khác điều tra ra là chúng ta."

"Ừm." Quý Tiêu Hàn cầm lấy sổ ghi chép, tinh tế lật xem, đối với những chuyện ghi chép trên đó, sắc mặt nam nhân trước sau như một.

Tất nhiên Tiểu Ngũ không theo kịp suy nghĩ của tiểu vương phi, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc nàng nghiêm túc trả lời: "Thưa vương phi nương nương, người của Thẩm gia giống với người của Lưu gia, sẽ được đày đến thôn Tuyền Châu nơi nghèo khổ nhất để khai khẩn đất hoang, nương nương muốn xử lý người của Thẩm gia sao?"

Sau khi đi theo bọn họ vào, Tiểu Ngũ vẫn luôn đứng ở một bên, nghe được lời của chủ tử, cũng không khỏi nhướng mày theo.

Tô Oản Nhan tò mò, nghiêng đầu nhìn thoáng qua, còn chưa xem được mấy dòng, đã nhịn không được nhướng mày,"Những người này thật đúng là trắng trợn, muốn tìm đường chết sao?"

Tiểu Ngũ không biết Tiêu Thập Lục nhà nàng bị phái đi làm chuyện kinh thiên động địa gì, nếu biết, nàng đã kịp nhận ra tiểu vương phi nhà họ thật ra đã thông đồng làm bậy với bọn họ từ lâu.

Hỏi xong, Tiểu Ngũ đột nhiên nhớ tới, lúc trước tiểu vương phi đã nói không thể buông tha cho người của Thẩm gia, để cho bọn họ bình yên chuyển đến sống ở Tuyền Châu thì cũng là lúc nên cho bọn họ chọn một nơi tốt để chôn.

Đều bị chế thành lồng đèn da người treo dưới hành lang Ngự Thư Phòng của cẩu hoàng đế, vậy vẫn không được coi là đại lễ sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận