Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 143:

Tay áo Quý Tiêu Hàn vung lên, cửa xe ngựa mở rộng, trong nháy mắt đã bị nội lực mạnh mẽ của Tiêu vương gia đóng lại.

Ánh sáng bên trong xe đồng thời trở nên có chút ảm đạm cùng mông lung, không đợi Tô Oản Nhan phản ứng, một cánh tay có lực vòng lên bên hông của nàng, lực đạo ôm nàng vừa đủ, vừa không siết đau nàng, cũng làm cho nàng không thể nào giãy giụa.

Cằm của nàng bị ngón tay mang theo kén mỏng của nam nhân bắt lấy nâng lên, sau đó, một cái hôn mang theo ấm áp trong hơi lạnh tới, chuẩn xác truy đuổi đến giọt nước trà kia...

Tô Oản Nhan: "A... ?!"

Đôi môi mỏng của Quý Tiêu Hàn đuổi theo thứ hắn muốn, xúc cảm cánh môi và da thịt dán vào nhau xua đi cảm giác mát lạnh nhàn nhạt, mang theo một loại động tình khó có thể diễn tả bằng lời và...

Đầu óc Tô Oản Nhan trống rỗng, rõ ràng Quý Tiêu Hàn chỉ hôn cổ của nàng, nhưng tim Tô Oản Nhan lại đập rất nhanh, giống như bị người ức chế cổ, ngay cả không khí trong cơ thể cũng trở nên mỏng manh.

Trong xe ngựa không lớn, Quý Tiêu Hàn ôm tiểu vương phi nhu thuận mềm mại, hôn, loại cảm giác dính dính lại mờ mịt này quá tốt đẹp, Tô Oản Nhan mới đầu còn bối rối ngượng ngùng, cuối cùng cũng dần dần bị hấp dẫn cùng trầm luân, ngay cả mình khi nào bị Quý Tiêu Hàn ôm ngồi trên đùi hắn cũng không biết.

Nếu không phải Quý Tiêu Hàn kịp thời phanh lại, chỉ sợ Tô Oản Nhan có thể trực tiếp ngã vào trong tấm lưới tình tên là "thân thể ta rất tốt" do Tiêu vương gia biên chế, cảm thụ nhiệt tình cùng chứng minh của nam nhân.

Đại khái là thấy Tô Oản Nhan trầm mặc, miễn cưỡng gọi về một chút lương tri của Tiêu vương gia, hắn thu hồi ý cười, nghiêm mặt nhìn nàng,"Được rồi được rồi, bản vương sai rồi, không cười. Vậy đoạn đường kế tiếp này, kính xin vương phi bảo vệ bản vương thật tốt, ngàn vạn lần đừng để cho những nữ tử khác tới gần, dù sao, bản vương đã có được tiểu vương phi đẹp nhất, những nữ tử khác, đều rất chướng mắt."

Hết lần này tới lần khác, Tô Oản Nhan nghe thấy, còn cảm thấy rất thuận tai, nàng ngạo kiều gật đầu, nói: "Được, biết rồi."

Thật sự là mẹ nó... Hỗn đản!

Nam nhân Quý Tiêu Hàn này, nhìn thì nghiêm trang, nhưng lúc nói những lời này lại là hạ bút thành văn, cũng không biết học được từ nơi nào.

Quý Tiêu Hàn nghe được ngữ điệu tiểu vương phi vừa thở dốc lại hổn hển, trong cổ họng tràn ra nụ cười sung sướng, hắn vỗ nhẹ sau lưng tiểu vương phi, giúp nàng thuận khí,"Ta ở đây, bảo bối."

Tiểu Ngũ đã có tiểu tình lang, những thanh âm mập mờ này, lúc nàng cùng tiểu tình lang âm thầm hẹn hò cũng từng có, nàng đỏ mặt, nhanh chóng yên lặng dời xa một chút. ... Tình cảm của chủ tử và tiểu vương phi, thật là tốt a!

"Bảo bối, ngươi như này không được, như thế nào ngay cả thuận khí cũng không biết?" Tô Oản Nhan ghé vào trong ngực Quý Tiêu Hàn, hơi thở thoi thóp, trong mắt mang theo hơi ẩm sương mù, không đợi nàng há miệng, chợt nghe được thanh âm mang theo ý cười của Quý Tiêu Hàn, vang lên ở bên tai của nàng.

Hai người bọn họ ở trong xe ngựa lăn qua lăn lại động tĩnh không lớn, nhưng không giấu được nhóm ám vệ đi theo có thính lực hơn người, đặc biệt là Tiểu Ngũ thân là nha hoàn bên người tiểu vương phi, nàng đứng ở bên cạnh xe ngựa.

Tô Oản Nhan: "..."

Tô Oản Nhan thề, nàng từ trong lời này của Quý Tiêu Hàn, nghe ra năm phần đùa cợt, bốn phần đắc ý, cuối cùng lại thêm một phần trả thù,"... Quý Tiêu Hàn!"

Những lời này, ở cổ đại coi như là lời tâm tình thập phần không đứng đắn đi?

Ngay từ đầu nhìn thấy cửa xe bị chủ tử dùng nội lực đóng lại từ bên trong, Tiểu Ngũ không nghĩ đến chủ tử muốn tuyên dâm cùng tiểu vương vào phi ban ngày, liền không kịp thời đi xa, sau đó, không bao lâu nàng liền nghe được thanh âm làm nũng mềm mại của tiểu vương phi, sau đó liền nghe được cuộc trò chuyện mười phần thân mật của chủ tử và tiểu vương phi

Nàng giúp hắn đuổi nữ nhân mơ ước sắc đẹp của hắn đi, hắn cư nhiên hồi báo nàng như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận