Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 79:

Quý Tiêu Hàn không dám trêu chọc tiểu vương phi thẹn thùng của hắn nữa, lấy một hộp bánh ngọt từ ngăn kéo nhỏ trên vách xe ra, đưa tới tay Tô Oản Nhan,"Đừng để đói bụng, ăn chút đồ lót bụng."

Tô Oản Nhan nhận lấy hộp bánh ngọt, nói tiếng cảm ơn.

Quý Tiêu Hàn vừa tỉnh, khẩu vị không tính là tốt lắm, dậy sớm chỉ uống chút canh sâm, lúc này nhìn Tô Oản Nhan ăn bánh ngọt, bụng cũng có chút đói bụng - "Ọt ọt"

Tô Oản Nhan nhìn về phía vẻ mặt lạnh nhạt của Quý Tiêu Hàn, phảng phất thanh âm vừa rồi không phải từ trong bụng hắn truyền ra, quả nhiên, Vương gia chính là Vương gia, tố chất tâm lý này, so với nàng mạnh hơn rất nhiều lần.

"Ăn không?" Đại khái bởi vì ánh mắt của Quý Tiêu Hàn quá mức nóng rực, đầu óc Tô Oản Nhan nóng lên, tay cứ như vậy vươn tới, đem bánh ngọt trong tay đưa tới bên miệng Quý Tiêu Hàn, sau khi nàng phát giác phản ứng lại, đang muốn thu hồi, liền thấy Quý Tiêu Hàn hắn... Hắn... A một miếng, đem bánh ngọt trong tay nàng ăn qua - - ngậm vào!!!

"Hương vị không tệ." Quý Tiêu Hàn tướng ăn rất ưu nhã, sau khi nuốt hết cả khối bánh ngọt xuống, hắn bưng ấm trà lên đặt ở một bên, rót một chén trà cho hai người, sau khi phẩm một ngụm trà, nam nhân mới nhìn nàng khen một câu.

Tô Oản Nhan nuốt một ngụm nước miếng, trời ạ! Cảnh tượng như vậy, hẳn đã vượt qua thiết lập ở chung của nam chính cùng pháo hôi đi? Nàng nên trả lời như thế nào?

Chết tiệt! Sao nam nhân này không đi theo kịch bản?

Vì thế, một người đưa tự nhiên, một người ăn tự nhiên, ở trong ánh mắt của đôi bên nhìn thấy được một bản thân khác với chính mình.

Quý Tiêu Hàn chậm rãi uống liền ba chén trà, mới đè xuống được hương vị ngọt ngào trong miệng, ánh mắt lại thủy chung dừng ở hướng của Tô Oản Nhan, phảng phất có thể nhìn tiểu vương phi của hắn ra một đóa hoa.

Trong sách nói Quý Tiêu Hàn không thích ăn đồ ngọt, nếu ngay cả thứ này hắn cũng có thể mặt không đổi sắc ăn vào, nàng liền dám khẳng định, Quý Tiêu Hàn rõ ràng mang tâm lý bồi thường với nàng, đợi đến Tuyền Châu, nàng xin thư hòa ly hẳn là không quá phận đúng không?

Nàng hai ba miếng ăn xong mấy khối bánh ngọt còn lại, căn bản không cho Quý Tiêu Hàn có thêm không gian phát huy.

Nàng là nương tử hắn mới cưới, hắn đối tốt với nàng như vậy, sẽ không phải đang biến tướng phải bồi thường nàng đó chứ?

Rất nhanh, Tô Oản Nhan cũng cảm giác bụng dưới của mình có từng đợt cảm giác cấp bách,"..."

Vừa tỉnh lại đã nói chuyện yêu đương với phu nhân của mình là chuyện như thế nào?

Tô Oản Nhan ở dưới ánh mắt mập mờ như vậy, ngoại trừ ăn, vẫn là ăn, kết quả, không cẩn thận liền ăn nhiều, cũng uống nhiều.

Vì nghiệm chứng suy đoán của mình, Tô Oản Nhan lại yên lặng cầm lấy một loại bánh ngọt khác, cắn một miếng, càng ngọt, động tác của nàng tự nhiên lại đưa qua, vẫn thập phần tri kỷ đưa đến bên miệng nam nhân,"Cho, cái này so với cái vừa rồi càng ngọt càng dẻo, ngươi nếm thử xem."

Này?! Chờ đã!

Bầu không khí được tô đậm đến đây, dựa theo quy trình thường thấy trong truyện Mary Sue, thế nào cũng phải trải qua một đợt rắc đường, nhưng loại tiểu nữ tử dám trêu chọc lại không dám nhận như Tô Oản Nhan, sợ Quý Tiêu Hàn lại thâm tình chân thành nói một câu "hương vị không tệ", bản thân liền ôm hộp bánh ngọt trốn sang một bên.

Đối mặt với nam nhân đẹp trai như Quý Tiêu Hàn, nàng không thột ra được lời nói muốn đi tiểu...

Quý Tiêu Hàn rũ mắt, nhìn bánh ngọt trên bàn tay ngọc thon thả của tiểu vương phi, hắn còn chưa ăn vào trong miệng, đã có thể ngửi được vị ngọt truyền ra từ bánh, nếu đổi lại là lúc bình thường, hắn tất nhiên không thích ăn, nhưng đời này Quý Tiêu Hàn hạ quyết tâm phải bảo vệ thật tốt tiểu vương phi, một khối bánh ngọt ngọt đến ngấy mà thôi, có cái gì không thể ăn?

Hết lần này tới lần khác, Quý Tiêu Hàn thấy thần sắc nàng không đúng, còn mang vẻ mặt thân thiết hỏi: "Vương phi, làm sao vậy?"

Mọi người đều biết, con người trong tình huống khẩn trương không ngừng ăn uống, dễ dàng mắc vệ sinh.

Ánh mắt Tô Oản Nhan mơ hồ, quá xấu hổ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận