Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành

Chương 258:

Tiểu Ngũ và Thược Dược chờ ngoài cửa, nghe thấy trong phòng không có động tĩnh gì, mới rón rén đi vào, nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ bàn.

Dung ma ma ôm tiểu nữ oa đi ra, thấy trên tay Tiểu Ngũ và Thược Dược bưng bàn ăn, bên trong còn dư lại rất nhiều đồ ăn, không khỏi có chút lo lắng,"Vương phi nương nương không ăn bao nhiêu a!"

Thược Dược cùng Tiểu Ngũ liếc nhau, đều lộ ra một khuôn mặt tươi cười, nàng nói: "Ma ma, vương phi nương nương ăn không ít, yên tâm đi! Những thức ăn còn lại, chúng ta sẽ mang đến phòng bếp chia nhau ăn."

Tiêu Thập Lục nghe thấy có đồ ăn, không biết từ góc nào thoáng hiện ra, đi theo phía sau Tiểu Ngũ, giống như một con chó nhỏ đòi ăn,"Tiểu Ngũ, ta đói bụng, chúng ta cùng ăn đi."

Tiêu Nhất và Tiêu Nhị đi theo phía sau, nhìn sắc mặt quỳ liếm Tiểu Ngũ của Tiêu Thập Lục, nhịn không được che mặt,"Người này, vừa gặp Tiểu Ngũ, liền vẫy đuôi như chó xù, có mất mặt không!"

Tiêu Nhị cũng cười theo,"Người nào đó còn không biết xấu hổ nói thuộc hạ của mình, cũng không biết là ai, không biết xấu hổ còn hơn cả hắn."

Tiêu Nhất da mặt dày cứng rắn lôi kéo người từ bên ngoài hồ nháo trở về: "..."

Hòa bá đi theo phía sau mọi người, cười híp mắt lắc đầu.

"Nếu gặp phải người không có mắt, không cần nhiều lời, chỉ cần động thủ, nhất định không được để vương phi chịu ủy khuất."

"Vâng, xin chủ tử yên tâm."

Trên bàn bày ra bữa sáng phong phú, đều là đồ ăn thanh đạm làm chủ, Quý Tiêu Hàn vén áo bào ngồi xuống, vừa ăn vừa lặp lại dặn dò,"An toàn của vương phi khi ở lại tửu lâu giao cho các ngươi, cần phải bảo vệ nàng an toàn."

"Bản vương sẽ truyền thư trở về, thư hồi âm của vương phi, phải mau chóng gửi cho bản vương."

Quý Tiêu Hàn lạnh nhạt gật đầu, đi sang phòng bên cạnh rửa mặt trước rồi mới lên lầu một.

Một bữa sáng chưa ăn được mấy miếng, tất cả thời gian đều dùng để dặn dò mọi việc, từng câu từng chữ đều là về vương phi, đám người Hòa bá nghe được trong lòng hiện lên chua xót, bọn họ đã bao nhiêu năm rồi không thấy vương gia quan tâm một người như vậy?

Ngày thứ hai sắc trời hơi sáng, Quý Tiêu Hàn đang ngủ say liền mở mắt, hắn cẩn thận từng li từng tí đặt tiểu vương phi đang vùi ở trong về vị trí của nàng, rồi lại nhét vào ngực của nàng cái gối đầu của mình, thấy nàng không có dấu hiệu sẽ tỉnh lại, mới rón rén xuống giường mặc quần áo, rất nhanh liền mở cửa ra.

"Bản vương..."

Lầu một, chưởng quỹ của tửu lâu và Hoà bá đã chờ rồi.

Trên hành lang, Tiêu Nhất dẫn đầu một đám người chờ ở đó, nhìn thấy chủ tử đi ra, quỳ xuống đất hành lễ,"Chủ tử."

"Vâng, xin chủ tử yên tâm."

Một thanh âm mềm mại từ trên lầu truyền đến, Quý Tiêu Hàn quay đầu nhìn lại, thì thấy tiểu vương phi khoác áo choàng màu đen của hắn, trên khuôn mặt nhỏ nhắn còn mang theo buồn ngủ, lại nở một nụ cười thật tươi với hắn,"Chú ý an toàn, đồ vật không đủ thì gửi thư trở về, ta đưa cho ngươi!"

Đám người Hòa bá khom người,"Vâng, xin chủ tử yên tâm."

Ý cười của Quý Tiêu Hàn tràn vào đáy mắt,"Được."

"Vâng..."

Buông đũa xuống, Quý Tiêu Hàn cầm lấy khăn lau miệng, dừng lải nhải, đứng dậy, phân phó nói: "Xuất phát..."

Sao lại có loại cảm giác tiểu vương phi đang qua loa với vương gia vậy?

Thược Dược: "..."

Tiểu Ngũ: "..."

Đợi đến khi thân ảnh Quý Tiêu Hàn vừa đi, nụ cười trên mặt Tô Oản Nhan lập tức thu hồi, không chút do dự xoay người,"cạch" một tiếng, đóng cửa phòng, trở về ngủ tiếp.

Hòa Bá: "..."

Lại nhìn thoáng qua tiểu vương phi xinh đẹp động lòng người, Quý Tiêu Hàn vung tay lên, mang theo người lặng lẽ rời khỏi tửu lâu.

Tô Oản Nhan mới không thèm để ý tới người bên ngoài nghĩ như thế nào, nàng nhào trở về giường, ôm lấy gối đầu, cuộn tròn mình vào chăn, nhắm mắt lại,"Cuối cùng cũng tự do."

Nếu Quý Tiêu Hàn vẫn còn ở đây, nhìn thấy hưng phấn trên mặt tiểu vương phi, phỏng chừng sẽ sinh lòng cảnh giác, nhưng đáng tiếc, nam nhân giờ phút này đang trên đường đi, còn một lòng nhớ lại nụ cười lưu luyến lại ra vẻ kiên cường vừa rồi của tiểu vương phi, trong lòng bị chua xót lấp đầy, loại cảm giác này đợi đến khi hắn nhận được thư mà bọn Hòa bá truyền cho, mới biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận