Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 1023:

Chương 1023:Chương 1023:
Đó là một chuyện bất ngờ.
Chụp hình là sở thích của Trần Huân, anh thích chụp các loại sự vật đẹp đẽ, đây là một phương thức để anh thả lòng tinh thân.
Luật sư là một nghề có áp lực rất lớn, hôm đó Trần Huân vừa mới thắng một vụ kiện, vì thắng được trong tình thế nguy cấp nên sau khi kết thúc anh liên cầm máy ảnh đi ra ngoài tìm linh cảm.
Anh chụp cảnh đường phố, ống kính vô tình chụp được Bạch Trân Trân, Trần Huân liên cảm thấy kinh vi thiên nhân (1) mới chụp lại.
(1) kinh vi thiên nhân: kinh ngạc trước vẻ đẹp, cứ ngỡ thần tiên mới có vẻ đẹp ấy.
Anh vốn muốn đến gần Bạch Trân Trân, nhưng không may là còn chưa chờ anh đi tới bên đó, xe bus Bạch Trân Trân chờ đã tới, anh chỉ có thể trơ mắt nhìn Bạch Trân Trân lên xe.
Bản thân Trần Huân có chút cố chấp, Bạch Trân Trân trong tấm ảnh kia quá mức xinh đẹp, anh vội vàng muốn biết tới cô, cho nên mới đón xe chạy theo.
Kết quả cuối cùng lại phát hiện Bạch Trân Trân tới nhà tang lễ thiên thịnh, anh hỏi bảo vệ đứng ngoài cửa, biết Bạch Trân Trân là nhập liệm sư trong nhà tang lễ này.
Cầu Quốc Hoa không giới thiệu cho Trân Huân cũng được thôi, còn đẩy bên trái kéo bên phải không cho phép Trân Huân làm quen với Bạch Trân Trân, thậm chí còn ra một mệnh lệnh nghiêm khắc với anh để anh không tự mình tiếp cận cô.
Anh chỉ cảm thấy Bạch Trân Trân rất mạnh mẽ, cô trẻ tuổi như vậy, đẹp như thể, chỉ cân cô muốn nhất định có thể tìm được rất nhiều công việc tiền lương cao lại còn ung dung thoải mái, nhưng Bạch Trân Trân vẫn không tìm kiếm mà lại lựa chọn làm một nhập liệm sư.
Sau khi cân nhắc hết lân này tới lần khác, anh tìm tới Cầu Quốc Hoa, muốn để ông giới thiệu Bạch Trân Trân cho mình.
Ban đầu bởi vì cô tốt đẹp nên anh vừa thấy đã yêu, nhưng khi hình được rửa ra, ngày qua ngày nhìn hình, cảm tình với cô lại càng ngày càng sâu hơn.
Công việc của Bạch Trân Trân đã mạ cho cô một tầng ánh sáng, ngài ra vừa khéo cô cũng làm việc ở nhà tang lễ của Cầu Quốc Hoa, chuyện này quả thực là nhân duyên trời ban.
Nói tới đoạn này, Trân Huân cười khổ một tiếng, nói bằng giọng bất đắc dĩ: "Nhưng chú Hoa lại bảo vệ cô như bảo bối vậy, tôi chỉ mới nói là muốn làm quen với cô một chút mà chú ấy đã cảm thấy tôi tới giống như heo ăn cải trắng vậy, ngăn cản không cho phép tôi tiến tới."
Nhập liệm sư làm gì đương nhiên Trần Huân biết, có điều bởi vì nghề cha anh xử lý cũng rất đặc thù nên anh cũng sẽ không mang theo kính lọc, nhìn không lọt mắt nghề này.
Trân Huân vẫn rất nghe lời Câu Quốc Hoa, ông không cho phép Trần Huân đến tìm Bạch Trân Trân, quả thực Trần Huân chưa từng lén lút tới tìm cô, anh vẫn khăng khăng ra sức ở phía Cầu Quốc Hoa muốn để ông cho anh một cơ hội.
"A Huân, Trân Trân nhà chúng ta không phải cô gái cháu có thể tùy tiện trêu đùa một chút đâu, cháu cũng không thể tùy tiện tìm tới con bé."
Trần Huân học theo những lời Cầu Quốc Hoa đã từng nói với anh khi đó, học tới mức nói được giống y như đúc, rất sống động, Bạch Trân Trân cảm thấy đây là chuyện Cầu Quốc Hoa có thể làm được. "Trân Trân không giống những cô gái khác đâu, cháu đừng có lén lén lút lút ra tay, nếu không chú sẽ không khách khí với cháu đâu."
"Hóa ra lúc trước chú Cầu nói những lời đó với tôi là vì anh?"
Nói tới đoạn này, Trần Huân nhìn Bạch Trân Trân một cái, nhẹ nhàng nói: "Chỉ có điều đáng tiếc, cô không đồng ý."
Bạch Trân Trân có chút sửng sốt, chợt nhớ tới thời điểm cuối tháng năm, Cầu Quốc Hoa đột nhiên như bị động kinh giới thiệu đối tượng cho cô, còn nói con gái nhất định phải kết hôn, không kết hôn không được cái gì gì đó...
"Tôi quấn chú Hoa hết mấy tháng, quấn chú ấy tới cái mức chú ấy không thể nhịn được, cuối cùng cùng đồng ý giới thiệu giúp tôi."
Trân Huân còn chưa mở miệng, Cầu Quốc Hoa ngồi một bên nói sâu xa: "Cháu nói sao? Không phải chỉ vì nó thôi sao? Trân Trân, cháu muốn chú phải nói gì vê cháu đây?”
Bạch Trân Trân nhớ lần đó mình từ chối Câu Quốc Hoa, hơn nữa thái độ đối với ông cũng không được tốt, cô động lòng, liền nói: "Chú Cầu, chẳng nhẽ khi đó chú cũng không biết thân thể của mình..."
Nào biết Bạch Trân Trân phản ứng lại rất mạnh, từ chối không chút khách khí, bởi vì chuyện này mà giữa họ nảy sinh chút ít trở ngại, cho nên Cầu Quốc Hoa cũng chỉ có thể thôi không tiến hành nữa.
"Đứa nhỏ này cứ khăng khăng quấn lấy chú, muốn chú giới thiệu cháu cho nó, trước đó chú không muốn, nhưng chú vẫn kiên trì, chú thấy được thành ý của nó nên muốn làm mối hai đứa một chút..."
Không đợi Bạch Trân Trân nói xong, Câu Quốc Hoa đã cắt ngang lời Bạch Trân Trân, hiển nhiên không muốn để Trần Huân biết tình hình sức khỏe của ông.
"Chú nói với nó là cháu không muốn, nói trong thời gian ngắn cháu không có nguyện vọng kết hôn, nhưng nó căn bản không nghe lọt tai lời chú nói..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận