Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 1061:

Chương 1061:Chương 1061:
Vẫn là má mì tỉnh táo nhất, trước hết cô ta bảo các cô gái dưới tay thu gom những số tiền kia lại, có người đẹp có lá gan lớn muốn dây vào khỉ ốm, nhưng lại bị má mì mắt sắc như dao nhìn thấy, cô ta quát một tiếng chói tai: "Tiểu Yến, tiền này mà mày cũng dám cầm, mày không muốn sống nữa?"
Người phụ nữ tên là Tiểu Yến giật nảy mình, tay vốn sắp đụng phải cánh tay khỉ ốm run giây lát, vội vàng rụt lại.
Thấy tất cả mọi người đang nhìn mình, Tiểu Yến cười khan nói: "À ừm, con chỉ muốn xem thử túi hắn ta còn hay không..."
Mặt má mì lạnh tanh nhìn Tiểu Yến, hung tợn nói: "Mày theo tao lâu như vậy, còn không biết tiền gì có thể lấy, tiền gì không thể lấy sao? Mày tìm đường chết đừng kéo tao theo, tiền có thể lấy đi, nhưng trước khi cảnh sát đến, bọn bây nếu ai đụng phải cảnh sát, đến lúc đó bị coi như người hiêm nghi và bắt đi, đừng trách má mì đây không nể tình."
Má mì không phải đang uy hiếp những người đẹp này. Bởi lẽ khỉ ốm là khách quen của nơi này của các cô, có điều hồi đó rất siêng đến, nhưng ít khi mang đủ tiền qua đêm, phần lớn đều chỉ mua chút rượu uống, nhưng lại muốn dùng tiền uống rượu để táy máy với các người đẹp.
Người thì xấu xí, lại ưu thích khoác lác, nhưng ra tay thì keo, tất cả mọi người không thích hắn ta, có điều nghề này của các cô, đã mở cửa làm ăn thì vào cửa chính là khách, tuyệt đối không có đạo lý đuổi khách đi ra, nhất là khách hàng như khỉ ốm, chỉ cần đuổi ra một lần, việc buôn bán của các cô sẽ khỏi phải nghĩ đến làm tiếp.
"Tên khỉ ốm này không biết phát tài từ chỗ nào, chỉ với bản lãnh của hắn ta, lai lịch tiền này nhất định bất chính, chúng ta cầm tiền cũng không có gì, nhưng nếu đụng phải cảnh sát, đến lúc đó khi truy bắt bắt hung thủ truy tra tới mấy cô, thì đừng trách tôi không có nhắc nhở mấy người!"
Khỉ ốm mới vào cửa không bao lâu, rượu còn chưa uống, người đẹp cũng chưa chơi, hắn ta thế này nhiều lắm là đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, không liên lụy được các cô, nhưng nếu các cô đụng vào khỉ ốm, vậy thì khác rồi.
Chị Hồng đứng ở một bên, nhìn chằm chằm thi thể của hắn ta một lúc lâu, sau đó móc ra một thẻ bài Phật nho nhỏ từ trong cổ áo, cô ta vuốt tấm thẻ phật, thấp giọng niệm vài tiếng thần chú, bấy giờ mới đi về phía khỉ ốm.
Chị Hồng trừng Tiểu Yến một cái, tức giận nói: "Nếu tôi muốn so đo với cô thật, còn có thể êm đẹp đứng ở chỗ này? Nhanh cút về dọn dẹp cho tôi, đợi lát nữa cảnh sát tới, đừng để người ta nhìn thấy điệu bộ phong trần này của các cô, cẩn thận lại bắt các cô về cục cảnh sát đó."
Ứng dụng Truyện Dịch ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Chị Hồng đuổi những người đẹp hầu rượu này trở về thay quần áo, ánh mắt của cô ta thì đặt vào trên người khỉ ốm đang nằm trên bàn không nhúc nhích.
Hiện tại đã là thập niên 90 rồi, đương nhiên sẽ không tồn tại nơi chốn như kỹ viện, việc làm ăn chị Hồng mở là quán karaoke, đây đều là người đẹp hâu rượu, không quan tâm là uống rượu hay là ra sân khấu, phong cách quần áo đều rất bạo dạn. Thế này xuất hiện ở trước mặt cảnh sát hiển nhiên là không được, mặc dù mọi người làm cái gì đều tự biết rõ trong lòng, nhưng cũng không thể phô bày ở ngoài sáng được đúng không?
Bây giờ Hương Giang còn chưa gộp lại, pháp luật nơi này khác với nội địa. có điêu dù là vậy, sở cảnh sát vẫn là có tổ văn hoá, nhưng tổ này là tổ khi tổ chức hoạt động sẽ bắt người đẹp, còn phải là vào lúc hai bên giao dịch mới bắt mới được, bằng không, xem như tổ văn hóa thì cũng không thể tùy tiện bắt người đẹp về.
Mặc dù đã đi một cái mạng, nhưng chị Hồng không lo lắng mấy, dù sao khỉ ốm là chết đột tử, không có liên quan gì đến bọn họ. Có điều cái chết của tên khỉ ốm này quá kỳ hoặc.
Tiểu Yến bây giờ mới hiểu rốt cuộc mình đã làm sai điều gì, lấy lòng nói với má mì: "Chị Hồng em, biết sai rồi, chị đừng so đo với em."
Thẻ bài Phật là chị Hồng cố ý đi Thái Lan mời về, là do đại sư bên Thái Lan khai quang, dựa vào thẻ bài Phật này, cô ta đã tránh thoát rất nhiều lần ám sát. Hiện tại thẻ bài Phật nóng tới mức này đã chứng minh cái chết của khỉ ốm không đơn giản. Có điều hắn ta là đột tử mà chết, không liên quan đến bọn họ, chị Hồng không lo lắng, chỉ nghĩ chờ khi cảnh sát tới nên nói thế nào với đối phương. Dù sao có thể tại Hương Giang mở quán karaoke, nếu là không có chút xui xẻo cảnh, đây cũng là hỗn không ra, cùng cảnh sát lui tới đều là bình thường như ăn cơm, Chị Hồng cũng không lo lắng.
Hai mắt đối phương trợn lên, máu tươi vẫn đang chảy xuôi từ bên trong tai mắt mũi miệng, tướng chết rất đáng sợ.
Chị Hồng hít sâu một hơi, cẩn thận lui về sau, lui liên tục đến khi thẻ bài Phật không nóng nữa, lúc này cô ta mới thở dài một hơi.
Sau khi tới gần khỉ ốm, trong tay thẻ bài Phật bắt đầu nóng lên, chị Hồng cẩn thận dừng bước, ngờ vực nhìn thoáng qua thi thể của khỉ ốm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận