Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 75:

Chương 75:Chương 75:
Con người Ôn Trì rất cẩn thận, tiếc mạng nhất, khi đó, vợ của anh ấy vừa sinh con, câu cửa miệng của anh ấy chính là anh ấy phải cố gắng sống sót nhìn con của mình khôn lớn.
Một người cẩn thận tiếc mạng như vậy, sao có thể không mặc áo chống đạn vào lần đó?
Nhưng mọi thứ đều trông giống như tai nạn, hai tên lưu manh bị bắn chết tại chỗ, Vương Kim Phát là nhân chứng duy nhất tại hiện trường, chỉ có anh ta biết khi đó đã xảy ra cái gì.
Nhưng Tống Trường Minh không tin lời của Vương Kim Phát.
Đặc biệt là Vương Kim Phát làm đốc sát cấp cao, anh càng không tin lời của Vương Kim Phát.
Nhưng vụ án đó cuối cùng vẫn bị khép lại, sự hi sinh của Ôn Trì là ngoài ý muốn, bởi vì anh ấy không mặc áo chống đạn, mới trúng đạn hi sinh.
Tống Trường Minh cũng bởi vì nguyên do này, rất không hòa hợp với Vương Kim Phát, anh luôn cho rằng là Vương Kim Phát hại chết Ôn Trì, cho dù không có chứng cứ, anh cũng cảm thấy như vậy.
Cho nên lần này nhận được báo án của Trần Tiểu Sinh, nói mẹ của Vương Kim Phát hiềm nghỉ giết người, anh mới dẫn người tới ngay trong đêm.
Nhìn thấy bộ dạng này của anh, Trần Tiểu Sinh nhanh chóng chạy về bên cạnh Bạch Trân Trân, cảnh giác nhìn Tống Trường Minh.
Cảm xúc của anh bỗng nhiên kích động lên, nhìn chằm chằm Bạch Trân Trân, khàn giọng nói: "Tiểu quỷ, liệu có giúp anh ta một bước lên mây, quét sạch vật cản đường của anh ta không?”
Suy cho cùng, vẫn là bởi vì chế tác tiểu quỷ có thể nhận được lợi ích, hơn nữa khi đó lợi ích có được vô cùng lớn, cho nên họ mới sẽ vì có được những lợi ích đó mà bất chấp nguy hiểm.
Vì sao rất nhiêu người rõ ràng biết nuôi tiểu quỷ sẽ có phản phệ, biết làm loại chuyện này trái với trời, vẫn nguyện ý mạo hiểm đi chế tác tiểu quỷ?
Bạch Trân Trân nhìn Tống Trường Minh cảm xúc đột ngột kích động, trâm mặc một lúc, sau đó nói: "Trưởng quan Tống, đáp án của câu hỏi này, chắc anh rõ hơn tôi, không phải anh đã có được đáp án rồi sao?"
Bạch Trân Trân không nói gì cả, nhưng thực ra đồng nghĩa với đã nói hết tất cả, Tống Trường Minh hận tới biến dạng gương mặt, nghiến răng ken két.
Trước đây khi nghe Cao Minh và Lưu Gia Thành nói bên dưới có quái vật, Tống Trường Minh liền mơ hồ nảy sinh một số hoài nghi, bây giờ nghe thấy Bạch Trân Trân nói đến sự tồn tại của tiểu quỷ, loại cảm giác mơ hồ trước đó của anh cuối cùng cũng rõ ràng.
Trần Tiểu Sinh nghe vậy, lúc này mới thở phào một hơi, sau đó tò mò nhìn Kiều An Na trên mặt đất.
Bạch Trân Trân lắc đầu: "Không có, anh ta chỉ là đột nhiên biết một số chân tướng, có hơi không chấp nhận nổi."
"Hơn nữa, chú tưởng trúng tà dễ như thế sao?"
"Cô Bạch, trưởng quan Tống có phải trúng tà rồi không?”
Kiều An Na đã chết tới mức không thể chết được nữa, sống là không thể sống rồi, cho dù thần tiên tới, đoán chừng cũng không cứu sống được cô ấy.
Trước đây, định vị của Kiều An Na linh hoạt như thế, lẽ nào thực ra cô ấy chưa chết, chỉ là mất đi thần trí, vậy có phải cô ấy còn có thể cứu được không?
Bạch Trân Trân quét mắt nhìn Trân Tiểu Sinh, bất lực nói: "Máu toàn thân của cô ấy đã cạn hết rồi, sao chú lại cảm thấy cô ấy còn có thể cứu được? Tôi chỉ là một Nhập Liệm Sư, không phải thần."
"Cô Bạch, Kiều An Na này làm sao vậy? Lẽ nào cô ta còn sống sao?"
Sau khi nghe Bạch Trân Trân nói, Trân Tiểu Sinh sửng sốt, vô thức lên tiếng: "Nhưng sao cô ấy có thể động đậy?"
Kiều An Na đã chết, nhìn tình trạng thi thể của cô ấy, chắc đã chết từ hai năm trước, nhưng tuy cô ấy đã chết, nhưng linh hồn lại bị người ta dùng thủ pháp đặc biệt phong tỏa trong thi thể.
"Kiều An Na đã chết rồi, máu toàn thân cô ấy bị chảy khô, những chất dịch màu đen nuôi tiểu quỷ chính là máu của cô ấy."
Bạch Trân Trân bị ông ta quấn đến bó phép, chỉ có thể giải thích cho ông ta cùng với Tống Trường Minh tuy sắc mặt đã khôi phục bình thường nhưng trông giống như sẽ bạo phát bất cứ lúc nào.
Trần Tiểu Sinh có một đầu nghi hoặc, ông ta giống như em bé tò mò, đuổi theo Bạch Trân Trân hỏi không ngừng.
"Còn Kiều An Na, cô ấy bị luyện thành xác sống rồi."
Nếu là quỷ ông ta còn có thể hiểu được, nếu Kiều An Na đã chết từ sớm, sao thi thể còn có thể giết người chứ? Thi thể của cô ấy không thối rữa sao? Vì sao cô ấy còn phải ăn đồ ăn?
Bởi vì linh hồn còn ở trong xác, cho nên thi thể của Kiều An Na mới không thối rữa, ngược lại biến thành loại xác sống không chết không sống này.
Xác sống muốn duy trì sức hành động cần uống máu tươi, Vương Kim Phượng dùng máu của mình nuôi xác sống, lấy điều này để khống chế hành vi của cô ấy, nhưng chỉ dựa vào máu tươi của Vương Kim Phượng, chắc chắn không thỏa mãn được nhu cầu của xác sống, những động vật trong lồng đó chính là thức ăn cho xác sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận