Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 233:

Chương 233:Chương 233:
Tuy khi đó điều kiện của hai người họ đều không tốt, Vương Lệ Mai muốn làm rất nhiều rất nhiều chuyện, phải làm ba công việc mới có thể đáp ứng chỉ tiêu của hai người họ, nhưng Vương Lệ Mai cảm thấy, chỉ cần hai người họ yêu nhau, cái khác đều không phải vấn đề.
Vương Lệ Mai mười tám tuổi tới hai mươi tuổi đều ở bên Vương Uy, mãi tới sinh nhật hai mươi mốt tuổi của Vương Uy, cô ấy ngẫu nhiên trong một lần làm thuê, nhìn thấy Vương Uy từ trên một chiếc xe sang đi xuống, nhìn thấy anh ta và đôi nam nữ có tướng mạo tương tự anh ta đi vào nhà hàng cô ấy làm việc, cô ấy mới biết thì ra Vương Uy chưa từng là chàng thanh niên nghèo.
Những oán giận, căm hận nảy sinh vì nghèo khó cùng với duyên cớ anh ta kích động ra tay đánh cô ấy khi cãi nhau đều là giả.
Vương Uy là một phú nhị đại.
Vương Lệ Mai nhận thức rõ chuyện này, cô ấy không thể chịu đựng sự lừa dối của bạn trai mình, lập tức đi chất vấn Vương Uy, hỏi anh ta vì sao lừa gạt mình.
Vương Lệ Mai chất vấn Vương Uy ở trước mặt nhiều người như thế khiến anh ta cảm thấy hơi mất mặt, hơn nữa anh ta cảm thấy mình là phú nhị đại giả nghèo, cũng không phải là thằng nghèo giả phú nhị đại lừa cô ấy, Vương Lệ Mai có gì không thể tiếp nhận?
"Tuy anh lừa em, nhưng em cũng không có tổn thất gì, không phải sao?"
"Điều kiện gia đình của anh tốt, anh cũng sợ cái người khác nhìn trúng là gia cảnh của anh, chứ không phải con người anh, anh muốn một tình yêu sạch sẽ có gì sai sao?"
Lừa gạt chính là lừa gạt, còn có thể bởi vì phú nhị đại giả nghèo thì có thể mỹ hóa tất cả sao?
Vương Uy càng nói càng cảm thấy đầy lý lẽ, đồng thời có hơi oán giận cái cách nhảy ra bóc trần quan hệ giữa họ của Vương Lệ Mai.
Sự oán giận và ghét bỏ của Vương Uy không hề che đậy, Vương Lệ Mai cảm nhận rõ ràng, anh ta không cảm thấy mình làm sai, ngược lại cho rằng Vương Lệ Mai không phân rõ nặng nhẹ, hại anh ta mất mặt.
Bây giờ cô còn ở trước mặt cha mẹ mình hùng hổ chất vấn mình như vậy, ngược lại đã đảo loạn rất nhiều kế hoạch của anh ta.
Cô ấy chỉ là một học sinh cấp ba, mình là một sinh viên đại học, cô còn làm phục vụ ở nhà hàng, so với địa vị của mình, quả thực là trên trời dưới đất.
Cũng chính cách làm của Vương Uy khiến Vương Lệ Mai hoàn toàn chết tâm với anh ta.
"Mai Mai, chỉ cần chuyện anh yêu em là thật là được, cái khác quan trọng sao?"
Vương Lệ Mai thương Vương Uy, cảm thấy anh ta là sinh viên đại học, cũng không tiện ra ngoài làm thêm, cho nên cô ấy mới càng nỗ lực hơn, muốn cho cuộc sống của họ tốt hơn.
Cô ấy chỉ cảm thấy mình giống như kẻ ngốc, bị Vương Uy chơi đùa xoay mòng mòng.
Khi họ sống chung nhà, là Vương Lệ Mai trả tiền thuê, sinh hoạt phí của họ, ra ngoài ăn cơm hẹn hò, hâu như đều do Vương Lệ Mai chỉ trả.
Có lẽ người khác sẽ bởi vì bạn trai nghèo của mình đột nhiên biến thành phú nhị đại giàu có mà cảm thấy kinh hỉ, nhưng Vương Lệ Mai sẽ không cảm thấy như vậy.
Thì ra khi cô ấy tính toán kỹ lưỡng, tiêu mỗi một đồng tiền đều xứng đáng, Vương Uy ra ngoài uống một chai rượu đã tiêu hết mười mấy vạn.
Nhưng hiện thực lại cho cô ấy một cái tát, khiến cô ấy nhận thức rõ mọi thứ mình làm giống như trò hề.
Thì ra khi cô ấy vất vả làm ba công việc, sinh hoạt phí một tháng của Vương Uy đã là hai mươi vạn.
Vương Lệ Mai từng cho rằng cô ấy cố gắng cho tương lai và tiền đồ của họ, mọi thứ cô ấy làm đều có ý nghĩa.
Vương Uy bởi vì 'nghèơ, khi tâm thái bất ổn cáu bẩn với cô ấy, thực ra chẳng qua là anh ta hết lần này tới lần khác dò thám mà thôi.
Cho nên anh ta cũng cười tiếp tục theo đuổi Vương Lệ Mai.
Vương Lệ Mai tức giận đề nghị chia tay, mới đầu Vương Uy còn qua loa theo cô ấy mấy lần, sau khi Vương Lệ Mai làm thật, Vương Uy cũng lười theo nữa.
Tình cảm bỏ ra là thật, sự yêu thích của Vương Lệ Mai dành cho Vương Uy cũng là thật, nhưng tình yêu chân thành của cô ấy lại dành cho một kẻ lừa đảo.
Vương Uy đã giấu Vương Lệ Mai những hai năm, nếu không phải bởi vì lần này Vương Lệ Mai ngẫu nhiên bắt gặp họ cùng ăn cơm, sợ là anh ta vẫn sẽ che giấu mãi.
Trước đây quả thực anh ta có tình cảm với Vương Lệ Mai, nhưng tình cảm nhiều mấy cũng không cáng đáng nổi Vương Lệ Mai làm loạn như vậy, mình là phú nhị đại, rõ ràng là một chuyện tốt, nhưng ở chỗ Vương Lệ Mai, giống như là phạm phải thiên điều vậy.
Anh ta cảm thấy mình là phú nhị đại, người khác đều sẽ nhìn trúng tiền của anh ta, cho nên anh ta mới giả thành người nghèo, muốn chọn ra một người phụ nữ không yêu tiền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận