Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 268:

Chương 268:Chương 268:
Đỗ Văn Khiết: "II"
Cả người cô ta ngơ ra, nhưng hồi tưởng kỹ lại, hình như những chuyện này thực sự là do cô ta làm, nhưng khi đó trong lòng cô ta đang nghĩ những gì, Đỗ Văn Khiết hoàn toàn quên mất.
Nhưng điều không thể phủ nhận là quả thực cô ta đã làm ra chuyện tổn hại Bạch Trân Trân, điểm này là không thể phủ nhận, Đỗ Văn Khiết mặc đồ xong, ngoan ngoãn xin lỗi Bạch Trân Trân.
"Cô Bạch, xin lỗi, đều là tôi không tốt, tuy vừa nãy quả thực là hành vi tôi vô thức làm ra sau khi trúng chiêu, nhưng tôi sẽ không phủ nhận sai lầm của mình, những thứ này là bồi thường tôi dành cho cô, tuy có thể không bù đắp được những chuyện tôi làm sai, nhưng ít nhiều có thể bày tỏ sự áy náy của tôi."
Nói xong, Đỗ Văn Khiết móc ra mười cái đinh Con Rối từ trong túi bí mật trên áo mình, giao cho Bạch Trân Trân.
Mười cái đinh Con Rối này chỉ to cỡ tăm xỉa răng, toàn thân màu đỏ sẫm, trông giống như định đã nhuộm màu.
Nhưng luyện chế loại đinh Con Rối này không dễ, mười cây đinh Con Rối đã tốn không ít vật liệu tốt, giống như loại đinh Con Rối này, nếu lấy ra bán, giá bán ít nhất mười vạn một cái.
Đỗ Văn Khiết không nói giá trị của số định Con Rối này, nhưng Bạch Trân Trân vẫn có thể nhìn ra, đây là pháp khí vô cùng trân quý.
Bạch Trân Trân nhìn chằm chằm đối phương, Đỗ Văn Khiết bị ánh mắt của Bạch Trân Trân nhìn tới tê da đầu, nhưng vẫn lấy dũng khí nhìn lại cô.
Chỉ cần không gặp phải loại lệ quỷ giết đỏ mắt đó, đinh Con Rối có thể bức lui đối phương.
Quả nhiên, truyền thừa của thế gia huyền môn không phải thứ người bình thường có thể tưởng tượng, đây quả nhiên là ngành bạo lãi.
Giá bán của một cái đinh Con Rối ít nhất là mười vạn, giá bán của mười cái đỉnh Con Rối đó là một trăm vạn.
Cô ta rất đủ thành ý, đặc biệt là sau khi Bạch Trân Trân nghe Hách Cầm Vận nói giá của số đinh Con Rối này, ánh mắt cô nhìn Đỗ Văn Khiết cũng có hơi không đúng lắm.
Nhưng rõ ràng giàu có như vậy, còn nhận mối kiếm tiên thêm, nói từ mặt ý nghĩa nào đó, họ cũng rất cố gắng.
Ngoài khó luyện chế, loại đinh Con Rối này giống như bùa, cho dù là người bình thường không có linh lực cũng có thể sử dụng.
Cô ta không có vô sỉ như thế.
Cho dù cô ta từng bị oán khí xâm nhập, cũng không có nghĩa cô ta có thể hùng hồn cho rằng cô ta vô tội.
Dù sao thì nếu không phải bản thân Bạch Trân Trân có năng lực, bây giờ sợ là đã bị cô ta làm bị thương rồi, cô ta không thể bởi vì Bạch Trân Trân không bị thương, mà coi những chuyện kia chưa từng xảy ra.
Làm sai tức là làm sai, Đỗ Văn Khiết cũng sẽ không trốn tránh, Bạch Trân Trân tha thứ cho cô ta cũng tốt, không tha thứ cũng được, những việc này đều là cô ta đáng phải chịu.
Bạch Trân Trân nhận đinh Con Rối, nhìn biểu cảm cực kỳ nghiêm túc của Đỗ Văn Khiết, lên tiếng nói: "Cô không cần quá tự trách, tôi không có ý trách cô, dù sao đây không phải xuất phát từ bản tâm của cô, đỉnh Con Rối tôi nhận, chuyện này coi như xong."
Thấy Bạch Trân Trân nhận đinh Con Rối, Đỗ Văn Khiết thở phào một hơi, sau đó tiếp tục nói: "Tôi nợ cô một lần, tiền lần này tôi không lấy, sau này cô gặp phải chuyện gì, có thể tới tìm tôi, tôi sẽ giúp cô vô điều kiện."
Làm sai thì phải trả giá, nếu cô ta nhẹ nhàng bỏ qua chuyện lần này sẽ ảnh hưởng tới việc tu hành của cô ta sau này, từ lúc bắt đầu, Đỗ Văn Khiết đã không cảm thấy mười cái đinh Con Rối có thể xóa nhòa mọi thứ mình đã làm.
Bạch Trân Trân nhìn cô ta một lúc, sau khi nhìn mốc người ta, cô mới nhận đinh Con Rối.
Bạch Trân Trân cũng không phải loại người thích chiếm tiện nghi, đối phương đã bỏ ra cái giá nhiều như vậy, Bạch Trân Trân càng không thể nắm mãi không buông.
Họ không dây dưa lâu trên vấn đề này, mỗi người đều có dự định của mình, bây giờ cũng không cần phải thuyết phục đối phương, mình làm theo cách nghĩ của mình là được.
Năm người kiểm tra lẫn nhau, kết quả phát hiện, ngoài Bạch Trân Trân, trong cơ thể những người khác hoặc nhiều hoặc ít đều có một số oán khí tôn đọng.
Đỗ Văn Khiết là người có đạo hạnh yếu nhất trong bốn người, cô ta cũng là người trúng chiêu đầu tiên, nhưng điều này không có nghĩa người khác không có vấn đề.
Mưa bên ngoài ngày càng nặng hạt, sắc trời cũng âm u mịt mù, ánh sáng trong nhà quá yếu, họ không tiện ra ngoài, dứt khoát ngồi xuống lược lại chuyện đã xảy ra trước đó.
Hách Cầm Vân vẽ bùa trừ tà trên người họ, thanh trừ sạch sẽ những oán khí đó, hơn nữa hiệu quả của bùa trừ tà này có thể giữ bảy ngày, trong bảy ngày, họ đều sẽ không bị oán khí quấy nhiễu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận