Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 578:

Chương 578:Chương 578:
"Không phải, cậu nhầm rồi, chuyện là thế này..."
Gương mặt nhỏ của Trân Ny Phất tái nhợt, đại não vận chuyển cấp tốc, cấp bách muốn tìm ra một lý do hoàn mỹ mà lại hợp lý thuyết phục Bạch Trân Trân.
Bạch Trân Trân vẫn kéo cô ấy không ngừng đi ra ngoài, thấy sắp đi ra cổng lớn công ty, Trân Ny Phất gào thét không thành tiếng, sau đó cắn răng nói.
"Trân Trân, trước đó là tôi gạt cậu...'
Bạch Trân Trân: “Cái gì?"
Thấy cuối cùng Bạch Trân Trân cũng dừng bước, lúc này Trân Ny Phất mới thả lỏng, cô ấy sợ Bạch Trân Trân nuốt lời, vừa lê vừa kéo cô ngồi xuống cái ghế bên cạnh.
"Trân Trân, cậu nghe tôi nói, quan hệ giữa tôi và Kiệt Ny không phải như cậu nghĩ..."
Mắt của Trân Ny Phất đảo nhanh, nhanh chóng suy nghĩ nên bịa lời nói dối tiếp theo như thế nào.
Nói xong, Bạch Trân Trân đi về phía bàn làm việc của mình, có vẻ như không muốn tiếp tục dây dưa chuyện này với Trân Ny Phất nữa.
"Trân Ny Phất, cậu nói những lời này chắc không phải là đang gạt tôi chứ?"
Trong giọng nói của Bạch Trân Trân lộ ra đau xót sâu sắc, hiển nhiên là nhìn ra Trân Ny Phất chuẩn bị nói dối gạt mình, cô không vui hất tay ra, trực tiếp đứng dậy.
"Trân Ny Phất, cậu khiến tôi quá thất vọng!"
"Trân Ny Phất, hai chúng ta là bạn tốt, cậu gạt tôi như vậy, lương tâm sẽ không đau sao?"
"Chuyện của cậu và Kiệt Ny không có liên quan gì tới tôi, tôi cũng không muốn quan tâm tới hai người, cậu muốn làm thế nào thì làm thế ấy, đừng kéo tôi vào nữa."
Thế nhưng sức tập trung của Bạch Trân Trân đều nằm trên người Trân Ny Phất, nhất cử nhất động của cô ấy dĩ nhiên đều bị Bạch Trân Trân chú ý tới.
Sau khi bỏ lại câu nói này, Trân Ny Phất không nán lại lâu, nhanh chóng rời khỏi công ty.
Nhưng thấy Bạch Trân Trân quay về chỗ ngồi của cô, cúi đầu nghiêm túc bắt đầu làm tiếp công việc đang dở, trên mặt Trân Ny Phất hiện ra vẻ suy tư.
"Trân Trân, chuyện vừa rồi quả thực là tôi không đúng, nhưng hôm nay tôi thật sự có chuyện, tôi đi trước, đợi ngày mai tôi giải thích với cậu sau."
Trân Ny Phất ngẩn người, trên mặt có thêm vài phân mơ hồ, nhưng rất nhanh cô ấy lại phản ứng lại, gấp gáp đi hai bước về hướng Bạch Trân Trân.
"Khá lắm, khá lắm, ngày mai nếu cậu tới, tôi sẽ không ngó ngàng tới cậu nữa..."
Hành động của Trân Ny Phất thật sự khiến người ta không biết nói gì mới phải.
Rõ ràng hai người là bạn tốt, nhưng Trân Ny Phất lại có rất nhiều chuyện che giấu Bạch Trân Trân, điều này khiến Bạch Trân Trân cảm thấy mình giống như một trò hà.
Đợi sau khi Trân Ny Phất rời đi, Bạch Trân Trân đen mặt ngồi thẳng người, những chuyện vừa mới xảy ra lướt qua một vòng trong đầu cô, điều này khiến tâm trạng của Bạch Trân Trân càng thêm tồi tệ.
Bạch Trân Trân lẩm bẩm một lúc, cuối cùng cũng đè nén sự bức bối trong lòng xuống một ít, bởi vì ôm theo suy nghĩ kết thúc sớm về nhà sớm, hiệu suất làm việc của Bạch Trân Trân cao lên không ít.
Cô ngẩn ngơ nhìn khóa trên cửa lớn, đầu đau từng cơn.
Nhưng đợi khi Bạch Trân Trân sắp xếp đồ xong, tới cửa lớn công ty, lại phát hiện cửa lớn bị ai đó khóa từ bên ngoài.
Bạch Trân Trân rùng mình, sắp xếp các loại văn kiện đã làm xong, lúc này mới chuẩn bị tan làm.
Cô ngẩng đầu nhìn đồng hồ, phát hiện bây giờ đã là nửa đêm, công ty to lớn chỉ còn lại một mình cô.
Bạch Trân Trân: ”...'
Tăng ca tới mười một giờ tối, Bạch Trân Trân vươn vai, hoạt động thân thể cứng đờ của mình.
Không phải, tăng ca tới giờ này, cô đã rất đáng thương rồi, lẽ nào tối nay còn phải qua đêm ở công ty?
Bạch Trân Trân cảm thấy rất chán nản, ngay lúc cô nghĩ dùng cách gì có thể mở cửa ra, một âm thanh xa lạ truyền tới từ phía sau.
"Đừng phí tâm tư nữa, vừa nãy tôi đã nghĩ rất nhiều cách rồi, nhưng khóa cửa đó quá bền chặt, tôi không mở được, lẽ nào cô thiên phú dị bẩm, tùy tiện là có thể mở ra?"
Lời này nói ra có hơi chói tai, tâm trạng của Bạch Trân Trân vốn đã không tốt, đối phương lại nói tràn lời như vậy, điều này khiến tâm trạng của cô càng tệ hại.
Cô đen mặt, quay phắt đầu nhìn sang.
Một gương mặt anh tuấn cao quý lọt vào trong mắt Bạch Trân Trân, khi nhìn thấy gương mặt đó của anh ta, trong đầu Bạch Trân Trân xuất hiện ra hai chữ "vương tử" không hợp thời điểm.
Trên người anh ta mặc đồ màu đen vừa vặn, tây trang giày da, trông rất có phong phạm tinh anh, hơn nữa rất giống công tử nhà giàu kiêu căng miêu tả trong các loại tiểu thuyết.
Ai cũng có lòng yêu cái đẹp, Bạch Trân Trân cũng không ngoại lệ.
Nếu người nói chuyện hôm nay mang bộ mặt đáng ghét, chắc chắn Bạch Trân Trân không có dễ tính như bây giờ.
Nhưng bây giờ nhìn dáng vẻ quý phái đó của đối phương, lửa giận vừa rồi của Bạch Trân Trân tan thành mây khói.
Cô mỉm cười mở miệng nói: "Chào anh, tôi là Bạch Trân Trân, xin hỏi anh là ai? Sao tôi chưa từng gặp anh? Anh là khách hàng của công ty sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận