Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 629:

Chương 629:Chương 629:
Thừa dịp bùa nói thật chưa mất đi hiệu quả, Bạch Trân Trân hỏi một câu: "Cổ Anh Hùng, cậu thích Bạch Trân Trân?”
Cổ Anh Hùng trả lời rất cấp tốc: "Tôi không thích, chị ấy quá đẹp."
Bạch Trân Trân: "...'
Mặc dù đoán có lẽ Cổ Anh Hùng không phải thật sự thích mình, nhưng hiển nhiên Bạch Trân Trân cũng không ngờ nguyên nhân đối phương không thích mình vậy mà là bởi vì vẻ ngoài của cô quá đẹp.
Cô vô thức giơ tay lên sờ mặt mình, ngược lại coi trọng Cổ Anh Hùng hơn mấy phần.
Dung mạo của cô hết sức xinh đẹp, có thể khước từ sức hấp dẫn từ khuôn mặt này, Cổ Anh Hùng cũng là một trang tuấn kiệt.
Có điều nói đi cũng phải nói lại, kể cả tiền thì vẫn có người xem tiền tài như cặn bã, không thích tiền kia mà, việc dung mạo của cô không phải là kiểu mà Cổ Anh Hùng thích cũng không kỳ lạ.
Có điều Trần Tiểu Sinh thì bị câu trả lời này làm cho khiếp sợ, bật thốt: "Việc này sao có thể?"
Thời gian công hiệu của bùa nói thật kéo dài không lâu, chưa hỏi được mấy câu hỏi đã mất đi tác dụng, sau khi lá bùa mất đi hiệu lực màu sắc sẽ phai đi, bay xuống từ trên trán Cổ Anh Hùng, cuối cùng rơi xuống mặt đất.
Trân Tiểu Sinh gấp đến độ chỉ vài lời nhưng vẫn nói không mạch lạc, sốt ruột, hoảng hốt giải thích nói: "Trước đó lúc cậu ta tìm tôi vay tiên tôi nói tôi không có tiền, tiền tôi đều cho anh tôi rồi, vê sau cậu ta mới nhờ tôi tìm sư phụ mượn, còn nói đến tháng sau là có thể trả tiền, sư phụ, sư phụ hãy tin tôi..."
Có được lời trấn an của Bạch Trân Trân, Trân Tiểu Sinh mới bình tĩnh lại, có điều anh ta cũng đã thông qua diễn xuất của Cổ Anh Hùng nhìn ra có lẽ mình đã trúng kế của tên này.
Bạch Trân Trân vỗ vỗ vai của anh ta, ra hiệu Trân Tiểu Sinh bình tĩnh, nói: "Tôi không có hoài nghi anh cái gì, anh không cần căng thẳng vậy, tôi tin anh không có gạt tôi."
Nếu như không phải vững tin trí nhớ của mình không có xảy ra vấn đề, Trần Tiểu Sinh sẽ hoài nghi mình, thế nhưng anh ta cực kỳ khẳng định Cổ Anh Hùng từng nói thế này, cho nên trong giọng nói cũng khó tránh khỏi có thêm mấy phần vội vàng.
Nhưng tại sao Cổ Anh Hùng phải nói dối chứ?
"Sư phụ, sư phụ nghe tôi nói, tôi không phải cố ý lừa gạt sư phụ đâu, trước đó thật sự là cậu ta nói..."
Mùi hương thuốc hóa học quen thuộc bay vào chóp mũi Bạch Trân Trân, mùi hương này Bạch Trân Trân từng ngửi thấy trên người Trần Tiểu Sinh.
Đúng là cậu ta đã nói dối, nhưng mà, cậu ta cũng không có ác ý gì...
Bạch Trân Trân đột nhiên tiến lên một bước, tóm tay của Cổ Anh Hùng và nhấc tay cậu ta lên. Sau đó Bạch Trân Trân cúi đầu, áp sát đầu vào đầu ngón tay Cổ Anh Hùng ngửi.
Chuyện mới vừa xảy ra Cổ Anh Hùng biết rõ ràng, sắc mặt của cậu ta trắng bệch, đầu gục xuống, có chút không dám nhìn mặt Bạch Trân Trân và Trân Tiểu Sinh.
Trần Tiểu Sinh nhìn một loạt hành động của Bạch Trân Trân, miệng há nhẹ, không thể tin nói: "Sư phụ, những dấu ngón tay trên người tôi chính là do thứ này để lại?"
Chân mày Bạch Trân Trân cau lại, tìm kiếm trong phòng làm việc của Cổ Anh Hùng, không mất quá lâu Bạch Trân Trân đã tìm ra một vật mẫu bàn tay người bằng nhựa.
Bạch Trân Trân kiểm tra thử kích thước của bàn tay này, gần như đã có thể khẳng định những dấu tay trên người Trân Tiểu Sinh chính là do bàn tay mẫu này để lại. Có điêu mẫu vật bàn tay người bằng nhựa này có lẽ cũng đã được người khác xử lý rồi, Bạch Trân Trân chỉ ngửi được mùi hương thuốc thử hóa học thoang thoảng, trừ mùi hương đó ra còn có mùi cồn nhẹ, cả hai thứ trộn vào nhau, mùi hương đó thật sự rất khó ngửi.
Xem ra những dấu tay trên người Trần Tiểu Sinh là đầu mối phá án, chính là Cổ Anh Hùng làm. Có điều bên trên những dấu tay đó không có vân tay và chỉ tay, trông cực kỳ nhẫn nhụi, hiển nhiên cũng không phải là dấu tay Cổ Anh Hùng dùng trên người Trần Tiểu Sinh.
Bạch Trân Trân gật đầu: "Có lẽ là vậy."
Trân Tiểu Sinh sửng sốt chốc lát, quay đầu nhìn vê phía Cổ Anh Hùng đang mặt mũi tràn đầy ngơ ngác, anh ta kéo cổ áo của Cổ Anh Hùng, thở phì phò nói: "Cổ Anh Hùng, tôi đối xử với cậu không tệ, vì sao cậu đối xử với tôi như thế?"
Đầu tiên là làm mình quá chén, sau đó lại lưu lại nhiều dấu tay thế trên người mình, cậu ta làm vậy là muốn làm gì?!
Tên này hơi bị quá đáng rồi đó?
Lúc trước anh ta đã bị những dấu tay trên người dọa chết khiếp, tưởng rằng là kiểu lệ quỷ lấy mạng, kết quả loay hoay nửa ngày, thứ này lại có thể là Cổ Anh Hùng dùng để sinh sự?
Ứng dụng Truyện Dịch ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận