Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 647:

Chương 647:Chương 647:
Cổ Anh Hùng lúc này hai mắt vô thần, trên mặt cũng không có chút cảm xúc nào, phát điên giống như hai vợ chồng nhà họ Cổ, Trần Tiểu Sinh lập tức mở miệng hét lên.
"Cổ Anh Hùng, sư phụ tôi là do cậu mời về, cô ấy đang cứu em trai của cậu, bà Trương đó rõ ràng có vấn đề, sư phụ tôi đang cứu người, cậu đang làm gì? Còn không giúp tôi ngăn cha mẹ cậu?”
Trần Tiểu Sinh vừa gọi Cổ Anh Hùng, đầu óc vừa vận chuyển cấp tốc.
Anh ta nhớ tới lời Bạch Trân Trân từng nói trước đây, gặp phải loại người nhìn giống như bị yểm bùa này, cho bạt tai là được, một cái không được thì hai cái, hai cái không được thì ba cái, chỉ cần tát đủ nhiều, người bị yểm sớm muộn có thể tỉnh lại.
Trạng thái của vợ chồng nhà họ Cổ trông có vẻ không tát tỉnh được, nhưng tình huống của Cổ Anh Hùng nhẹ hơn họ nhiều, chắc là có thể tát tỉnh.
Cho nên Trần Tiểu Sinh nắm chuẩn cơ hội, dùng sức tát lên mặt Cổ Anh Hùng.
Sức lực của người mập không nhỏ, một bạt tai này, cuối cùng Cổ Anh Hùng cũng tỉnh táo lại từ trong trạng thái hỗn độn đó, cậu ta ngơ ngẩn một lúc, dường như còn chưa rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ là nhìn thấy cha mẹ của mình đang tấn công Trần Tiểu Sinh, mà trên mặt Trần Tiểu Sinh đã bị cào ra từng vết hẳn, cậu ta vội vã ngăn cha mẹ mình lại.
Cổ Anh Hùng hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, Trân Tiểu Sinh vuốt mặt, nhưng bởi vì dùng sức quá mạnh, tạo ra vết thương trên mặt, Trân Tiểu Sinh đau đớn kêu rên mấy tiếng.
Chỉ là hai vợ chồng nhà họ Cổ lúc này đã hoàn toàn mất đi lý trí, nét mặt của họ điên loạn, chỉ biết tấn công, ngay cả Cổ Anh Hùng cũng bị họ đánh mấy cái.
Cậu ta đỡ cha mẹ sang vách tường bên cạnh ngồi dựa vào đó, lúc này mới mở miệng nói: "Anh Tiểu Sinh, rốt cuộc là sao vậy?"
Sau khi Trần Tiểu Sinh hét lên như vậy, phản ứng của Cổ Anh Hùng cực nhanh, cậu ta gần như vô thức tin lời của Trân Tiểu Sinh, sau đó một tay một người, đánh ngất cha mẹ mình.
Trân Tiểu Sinh nhân cơ hội này quát: "Chắc cha mẹ cậu trúng tà rồi, mau đánh ngất họ, nếu không mức độ trúng tà càng nặng, họ càng ảnh tổn hại nặng!"
Rõ ràng vừa nãy còn tốt lành, sao đột nhiên giống như mọi thứ đều thay đổi?
"Cha mẹ, hai người làm sao vậy? Anh Tiểu Sinh là bạn của con, hai người đừng làm thế với anh ấy..."
Trần Tiểu Sinh nhanh tay lẹ mắt túm Cổ Anh Hùng lại, lớn tiếng nói: "Cậu dừng lại cho tôi, người không có năng lực thì ngoan ngoãn ở một bên đợi, đừng vào thêm loạn, cậu không nghe thấy người bên trong đang đánh nhau sao?”
Bắt quỷ?
Cổ Anh Hùng nghĩ tới em trai mình, lập tức không ngồi yên được nữa, quay đầu muốn xông vào phòng ngủ.
"Tôi đâu biết? Không phải cậu tìm sư phụ tôi tới bắt quỷ sao? Sư phụ tôi đi bắt quỷ rồi, họ tới quấy rối..."
Cậu ta lo lắng cho em trai mình, muốn vào kiểm tra tình hình, nhưng lần này cậu ta vẫn bị Trần Tiểu Sinh túm lại.
Một đồ đệ tiêu chuẩn nên như thế này, sư phụ bắt quỷ, anh ta xử lý chuyện khác, để sư phụ không có vướng bận khác.
Thế nhưng Cổ Anh Hùng nghe tiếng leng keng trong phòng, biểu cảm trên mặt thay đổi.
Trần Tiểu Sinh bây giờ không còn là người không có kinh nghiệm và kiến thức như trước kia nữa, gặp chuyện không hoảng, bình tĩnh, để chiến trường lại cho Bạch Trân Trân, mà anh ta thì phụ trách ngoại vi, đảm bảo Bạch Trân Trân ở giữa chiến trường sẽ không bị ảnh hưởng.
Trần Tiểu Sinh đen mặt nhìn Cổ Anh Hùng, lên tiếng uy hiếp: "Anh Hùng, cậu tốt nhất ngoan ngoãn cho tôi, trước khi sư phụ tôi không cho vào, các người không được vào, nếu cậu không nghe lời, tôi sẽ đánh ngất cậu!"
Thế nhưng Bạch Trân Trân lúc này đã đánh nhau với bà Trương đó.
Cậu ta nhìn cửa phòng đang mở toang, từ góc độ của cậu ta cũng chỉ có thể nhìn thấy loáng thoáng hai người đang giằng co bên trong, vẻ lo lắng trên mặt ngày càng đậm.
Cậu ta lòng như lửa đốt, nhưng Trần Tiểu Sinh nhất quyết ngăn cậu ta, Cổ Anh Hùng căn bản không thể đột phá phòng tuyến của Trần Tiểu Sinh mà xông vào.
Cổ Anh Hùng: "!"
Rốt cuộc trong phòng xảy ra tình huống gì? Em trai cậu ta như thế nào? Mọi thứ khi nào mới có thể kết thúc?
Nói xong, Trân Tiểu Sinh lợi dụng vóc người tuyệt đối của mình chế phục Cổ Anh Hùng, để cậu ta chỉ có thể đợi bên ngoài, không thể xông vào trong phòng ngủ.
Vừa nấy, sau khi cô nhìn thấy oán khí màu đen bên trong, còn tưởng thật sự có oan hồn tác quái, kết quả đợi sau khi cô xông vào, lại nhìn thấy một màn cực kỳ cay mắt!
Đó còn là một đứa trẻ!
Thật sự không bằng cầm thú!
Dưới cơn nóng giận, Bạch Trân Trân trực tiếp tung ra vài lá bùa, cắt đứt hành vi ác độc của người phụ nữ xấu xí đó.
Thế nhưng mấy lá bùa giấy của Bạch Trân Trân lại không đụng tới căn cốt, người phụ nữ đó từ trên giường lăn xuống, cũng không mặc quần áo, thuận theo vách tường bò lên giống như cá chạch, sau đó hai chân bám lên xà nhà trên đầu, treo ngược trong không trung.
Bạch Trân Trân: “...
Bạn cần đăng nhập để bình luận