Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 736:

Chương 736:Chương 736:
Lúc này không biết con sắc quỷ kia đã chạy đến nơi nào, xem như cô muốn đuổi theo cũng đuổi không kịp nữa.
Dẫu sao đêm qua Tần Gia Văn đã giúp cô, nếu bỏ người ở nơi này thế này quả thật có hơi vô nhân đạo, cuối cùng Bạch Trân Trân vẫn tuân theo ý muốn chân thật nhất trong lòng mình, vươn tay kéo Tần Gia Văn từ dưới đất lên.
Chẳng qua anh ta đã hao tổn quá nhiều sức lực, sau khi Bạch Trân Trân đỡ anh ta đứng dậy, Tần Gia Văn không đứng vững, sau khi lung lay mấy cái thì đổ nhào về phía Bạch Trân Trân. Bạch Trân Trân vội vàng vươn tay chặn trước ngực anh ta, mà lúc này Tần Gia Văn cũng chống được tay lên vách tường sau lưng Bạch Trân Trân, không để mình làm người ta ngã nhào theo. Chỉ là anh ta hơi nhúc nhích, bầu không khí giữa hai người lập tức trở nên mập mờ, cảm xúc của Bạch Trân Trân có chút phức tạp, vươn một tay khác đặt trên lồng ngực của anh ta, sau đó dùng sức, đẩy nhẹ anh ta ra.
Cô biết Tần Gia Văn thế này là bởi vì phản ứng bình thường của thân thể sau khi bị sắc quỷ nhập vào người, cho nên cũng không suy nghĩ nhiều mấy, chỉ là cô cũng không ngờ, sự việc sẽ khéo thế, cảnh tượng cô đẩy Tần Gia Văn đúng lúc bị Ông Tấn Hoa nhìn thấy, hơn nữa lại còn làm cho đối phương sinh ra hiểu lầm.
Sau khi bị quỷ nhập vào người, ắt sẽ sinh ra ảnh hưởng với thân thể, Tần Gia Văn nhìn thì cao lớn, nhưng thể chất thân thể dường như không mạnh khỏe gì cho cam, sau khi cô đẩy anh ta ra, Tân Gia Văn lung lay, lại ngã qua một bên.
Bạch Trân Trân: ˆ...'
Cô cam chịu kéo Tần Gia Văn đang ngã ngửa về sau. Nếu thật sự để anh ta ngửa mặt ngã xuống vậy, chỉ với tình trạng sức khỏe hiện tại của anh ta, sợ là sẽ phải gọi ngay xe cứu thương rồi.
"Sức khỏe anh quá yếu, đừng miễn cưỡng, tôi đỡ anh sang bên đó ngồi."
Bạch Trân Trân không ngu dốt, tuy nhiên, có đôi khi cảm giác của cô cực kỳ nhạy cảm, mấy lần gặp nhau với Tần Gia Văn đã khiến cô phát hiện người này hình như có chút hứng thú đối với mình. Mặc dù những hứng thú này chưa đạt tới mức độ "thích", nhưng mà vì để phòng ngộ nhỡ, Bạch Trân Trân vẫn "khai rõ' thân phận của mình.
"Cám ơn cô. Thưa cô, cô giúp tôi nhiều việc vậy, tôi vẫn không biết cô tên gì... Không biết cô có thể nói cho tôi biết tên của cô hay không."
Bạch Trân Trân đã hiểu lầm ý của đối phương, cho là anh ta không biết nhập liệm sư có nghĩa là gì, bèn hảo tâm giải thích sơ lược.
Tần Gia Văn nghe vậy, không khỏi sửng sốt giây lát, hỏi lại: "Cô là nhập liệm sư?”
Bạch Trân Trân nhẹ thở dài một hơi, đáp: "Tôi tên Bạch Trân Trân, là nhập liệm sư nhà tang lễ Thiên Thịnh."
"Nhập liệm sư, chính là trang điểm cho người chết, còn được gọi là thợ trang điểm tử thi, có điều gọi nhập liệm sư nghe sẽ êm tai hơn chút."
Bạch Trân Trân nói xong, đỡ cánh tay của Tần Gia Văn, cứ vậy đỡ anh ta đi qua chiếc ghế ở một bên ngồi xuống.
Bạch Trân Trân: "...' Coi như Bạch Trân Trân tự đề cao mình cũng được, dù sao cô cũng không quá muốn diễn tiết mục "Tổng giám đốc bá đạo yêu tôi". Càng có tiên càng phong kiến mê tín, nghê nghiệp của cô tuyệt đối sẽ khiến người có ý gì đó với cô nhượng bộ lui binh.
Nhưng mà sau khi nghe thấy nghề nghiệp của Bạch Trân Trân là trang điểm cho tử thi, mắt Tần Gia Văn sáng rực lên, anh ta chân tâm thật ý nói: "Nghề nghiệp này rất ngầu, cô Bạch, cô có lá gan đi làm nhập liệm sư, tôi rất bội phục cô."
Tên này trông xuất thân rất tốt, có vẻ như loại người có dính líu đến thi thể như Bạch Trân Trân có lẽ sẽ không nằm trong phạm vi anh ta sẽ lựa chọn.
Nhưng mà Tần Gia Văn không có nhìn ra cảm xúc của Bạch Trân Trân khác lạ, ngược lại còn tích cực tìm kiếm chủ đề: "Cô Bạch, tiêu chuẩn vào nghề của nhập liệm sư là gì? Cô có phải còn biết giải phẫu thi thể hay không? Có phải bất kể thi thể tàn tạ đến cỡ nào khi vào trong tay cô cũng có thể khôi phục lại như lúc ban đầu hay không?"
Không phải chứ, sở thích của tên này biến thái như vậy sao?
Nghĩ như vậy, bên trong ánh mắt Bạch Trân Trân nhìn về phía đối phương đã tràn ngập vẻ hoài nghỉ rõ rệt.
Tên này nhìn không giống như đang nói láo, Bạch Trân Trân hoài nghi hành vi mình chủ động giới thiệu công việc của mình là biến khéo thành vụng, ngược lại làm cho đối phương sinh ra càng nhiều hứng thú đối với cô.
"Cô Bạch, tha thứ cho tôi mạo muội hỏi một câu, mặt mũi cô xinh đẹp như vậy, vì sao lại lựa chọn cái nghề nhập liệm sư này?"
"Cô Bạch, thật ra hồi đại học tôi muốn đi học pháp y, có điều bởi vì nguyên nhân sức khỏe, cuối cùng tôi không có học được.'
"Cô Bạch, tôi nghe nói nhà tang lễ sẽ thường xuyên xảy ra chuyện quỷ ma quấy phá, cô đã làm việc ở nhà tang lễ bao lâu? Có gặp được mấy thứ giống như quỷ hồn tồn tại trong truyên thuyết hay không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận