Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 795:

Chương 795:Chương 795:
Chỉ có điều dọc đường đi tâm trạng của Hạ Triêu Yến vẫn không được tốt cho lắm, anh ta chỉ thiếu nước khắc mấy chữ mất hứng trên mặt của bản thân.
Nhưng tâm trạng của Bạch Trân Trân lại rất tốt, cô giống như không nhìn thấy những biến hóa trong biểu cảm của Hạ Triêu Yến, cô cúi đầu viết gì đó trên sổ của mình.
Cuối cùng vẫn là Hạ Triêu Yến không nín nhịn được, anh ta oán hận mở miệng nói: "Trân Trân, anh cảm thấy thực ra em không có tình cảm với anh."
Bạch Trân Trân không ngẩng đầu lên, cô hỏi: "Sao lại nói ra những lời này?"
Hạ Triêu Yến nói bằng giọng buồn buồn: "Đến bây giờ em vẫn gọi anh là anh Hạ, chẳng lẽ em không cảm thấy như thế có chút không quen thân lắm hay sao?"
Cuối cùng Bạch Trân Trân cũng nhìn về phía anh ta: "Vậy anh muốn em gọi anh như thế nào? A Triêu? A Yến?"
Hạ Triêu Yến suy nghĩ một chút rồi chọn một tên gọi: "Em gọi anh là A Triêu đi, gọi như vậy cảm thấy thân thiết hơn một chút."
Cũng chỉ là một tên gọi mà thôi, Bạch Trân Trân biết lắng nghe thay đổi cách gọi anh ta.
Hạ Triêu Yến vẫn chưa từ bỏ ý định: "Vậy phải như nào mới tính là tới thời điểm thích hợp?”
Hạ Triêu Yến vẫn là một người rất dễ dụ, lúc chờ đèn xanh đèn đỏ, anh ta dừng xe lại, nghiêng đầu nhìn vê phía Bạch Trân Trân đang ngồi bên cạnh vị trí ghế lái, mắt đầy tình cảm nồng đậm không thể xua tan được.
“Trân Trân, khi nào em công khai anh với bạn em?”
Thái độ lãnh đạm của cô khiến Hạ Triêu Yến cảm thấy có chút thất bại, song lại nghĩ tới chuyện Bạch Trân Trân đã đổi xưng hô, Hạ Triêu Yến lại cao hứng, anh ta nhăn răng, cười trông ngu kinh khung, nhìn giống như đứa con trai ngốc của nhà địa chủ.
Bạch Trân Trân cũng chỉ nhìn Hạ Triêu Yến một cái rồi lại tiếp tục cúi đầu viết viết vẽ vẽ trên quyển sổ.
Bạch Trân Trân cũng không ngẩng đầu lên: "Tới thời điểm phù hợp rồi nói sau."
'A Triêu.'
Bạch Trân Trân cất quyển sổ con viết đầy chữ lại, nghiêng đầu nhìn về phía Hạ Triêu Yến.
Hạ Triêu Yến không biết làm sao, thấy Bạch Trân Trân không muốn nói chuyện nhiều, anh ta thở dài một cái tiếp tục lái xe.
Tính năng của xe thể thao vẫn rất tốt, có điều khả năng là Hạ Triêu Yến muốn ở chung với Bạch Trân Trân lâu hơn một chút nên cố gắng thả chậm tốc độ xe, chặng đường vốn chỉ cần mười mấy phút mà anh ta lái xe nửa tiếng vẫn còn chưa tới, tốc độ xe còn chẳng bằng rùa đen bò.
t†ruyendichvip.com
Bạch Trân Trân tiếp tục cúi đầu bận việc riêng của mình: "Không vội, đợi mấy ngày nữa rồi nói sau."
Bạch Trân Trân mở cửa xe đi xuống thậm chí còn không lên tiếng chào hỏi anh ta, chuyện này khiến cho Hạ Triêu Yến càng cảm thấy không thoải mái hơn, biểu cảm trên mặt cũng suýt chút nữa không kiêm chế lại được. Hạ Triêu Yến đạp chân ga, tốc độ tăng lên rất nhiều, cuối cùng không lơ là công việc nữa, anh ta lái xe đến cửa sở cảnh sát.
Có điêu dùng mắt thường cũng thấy tâm trạng của anh ta đã đi xuống, trên mặt toàn là sự mất hứng cần người dỗ dành.
"Anh có thể nhanh lên một chút được không? Em còn có việc phải làm."
Ngay tại lúc Hạ Triêu Yến giận tới mức hận không thể nổ ngay tại chỗ thì cửa kính xe bên cạnh chỗ điều khiển bị ai đó gõ.
Vừa nói, Bạch Trân Trân vừa nói tạm biệt với Hạ Triêu Yến, xoay người sải bước rời đi, nhìn nhịp bước không có chút lưu luyến nào của cô giống như câu vừa hỏi anh ta lúc nãy chẳng qua là chuyện làm theo thông lệ mà thôi.
Hạ Triêu Yến lắc đầu một cái, có điều ngay sau đó anh nghĩ đến chuyện mình không thể dễ dỗ như vậy được, chính vì thế anh ta hơi nghếch cằm lên: "Chưa biết chắc là có việc gì không, em tìm anh có việc gì à2?"
Bạch Trân Trân mỉm cười mở miệng hỏi thêm một câu.
"Buổi tối anh có rảnh không?"
Bạch Trân Trân nháy mắt một cái, mở miệng nói có hơi tiếc nuối: "Nếu anh có việc thì anh đi làm việc đi, em không quấy rây anh nữa."
Hạ Triêu Yến lặng lẽ kéo kính cửa xe xuống, gương mặt xinh đẹp của Bạch Trân Trân xuất hiện trước mặt anh ta.
Hạ Triêu Yến: "II"
Không phải chứ, cô thực sự không muốn tốn thêm một chút thời gian dỗ anh ta hay sao?
Hạ Triêu Yến giận quá nhưng trông thấy Bạch Trân Trân thực sự không định quan tâm anh ta, Hạ Triêu Yến lại cảm thấy chuyện giận dỗi này không đáng lắm, anh ta vội vàng dừng xe lại, ba bước hợp lại làm hai đuổi theo cô.
"Em không thể hỏi anh nhiều hơn vài câu sao?"
Bạch Trân Trân kinh ngạc quay đầu nhìn về phía anh ta: "Anh cũng nói anh bận rộn rồi, em còn hỏi anh thêm vài câu để làm cái gì? Làm như vậy không phải là đang lãng phí thời gian hay sao?”
Hạ Triêu Yến: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận