Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 336:

Chương 336:Chương 336:
Có điều Đường Oánh cũng yêu thật tâm Phó Cẩn Du, cho dù Phó Cẩn Du biến thành quỷ, cũng vẫn muốn trông coi hắn ta, dù biến thành trận nhãn, bọn họ cũng phải thành song thành đôi.
Chỉ là bọn họ đắt giá hơn những lão bách tính đó bao nhiêu? Bọn họ dựa vào cái gì hi sinh tính mệnh những dân chúng kia?
"Ngươi quả thực là tội ác chồng chất, mặc dù bọn họ không phải tự tay ngươi giết chết, nhưng Đường Oánh làm như vậy tất cả đều là vì ngươi, mười tám tầng địa ngục ngươi phải đi mấy lần."
Mười tám tầng Địa Ngục đi một lần chưa chắc có thể chịu nổi, càng khỏi phải nói là đi mấy lần, hắn ta mãi mãi cũng đừng mơ tới ra khỏi mười tám tâng địa ngục.
Tội của hắn ta tội lỗi chồng chất, hắn ta vốn nên chuộc tội.
Thông qua kính Luân Hồi đã thấy rất nhiều việc ác của hắn ta, có điều vẫn cần Thập Điện Diêm Vương thẩm vấn, hắn ta cũng coi như có mặt mũi rồi.
Âm thần dắt Phó Cẩn Du đã ngây người đi, đi về phía Thập Điện Diêm Vương.
Trên thực tế phán đoán của hắn ta cũng không sai, Thập Điện Diêm Vương thiết diện vô tư cũng sẽ không cảm thấy quá khứ của hắn ta có đáng thương hay không, sẽ không bởi vì hắn ta đáng thương mà giảm bớt xử phạt cho hắn ta.
"Bọn trẻ đều sẽ có một tương lai sáng lạn."
"Chờ đến ngày tội nghiệt đã chuộc, ngươi sẽ có thể rời khỏi mười tám tâng địa ngục."
Hiệu suất làm việc của địa phủ rất mau, chờ đến khi tất cả đều xử lý xong xuôi, âm thần đã chạy tới báo mộng cho Bạch Trân Trân.
Bên trong ngọc thạch chứa quỷ hồn của tám trăm sáu mươi đứa bé, mặc dù hồn phách của bọn trẻ đã được bù đắp, nhưng bởi vì thứ bù đắp hồn phách của bọn trẻ phần lớn là tàn hồn, điều này sẽ dẫn đến hồn phách của bọn trẻ rất hỗn tạp. Bọn trẻ thế này, coi như có thể đầu thai, thì đầu thai làm người cũng sẽ bởi vì linh hôn hỗn tạp mà sau khi bọn trẻ đầu thai cũng sẽ không có một thân thể hoàn chỉnh. Cho nên Diêm Vương để âm thần đưa ngọc thạch này đến địa tạng bồ tát, dùng Phật pháp gột rửa linh hồn của bọn trẻ. Đợi đến khi linh hồn trở nên hoàn toàn tinh khiết thì bọn họ có thể lại đầu thai làm người rồi.
Mặc kệ Phó Cẩn Du la lối như thế nào, hắn vẫn bị âm sai lôi đi xuống, âm thần giao ngọc thạch của Bạch Trân Trân đưa cho Diêm Vương.
Ở trong mơ, ngôn ngữ của đôi bên đều được thống nhất, âm thần nói cho Bạch Trân Trân, Phó Cẩn Du đã chịu trừng phạt, linh hôn những đứa trẻ cũng đều được sắp xếp thỏa đáng.
Cái nhất của luật pháp âm phủ là công chính, thưởng phạt rõ ràng, công đức của hắn ta không đủ để tiêu trừ tội lỗi của hắn ta, thứ chờ đợi hắn ta chỉ có một kết cục.
Âm thần: "..."
"Đúng rồi, giữa Phó Cẩn Du và Đường Oánh rốt cuộc là có chuyện gì thế? Đại nhân, ngươi có thể kể cho tôi nghe không?”
Được rồi, Bạch Trân Trân thừa nhận, cô thế này đơn thuần là hiếu kỳ, trước đó chỉ là không muốn hỏi Phó Cẩn Du thôi, hiện tại vừa hay đụng phải âm thần đến báo mộng nói cho cô biết chuyện sau đó, Bạch Trân Trân bèn muốn biết ân oán gút mắc giữa Phó Cẩn Du và Đường Oánh là cái gì.
Trong mơ, Bạch Trân Trân biết rõ ràng mình đang nằm mơ, về kết quả của bọn họ Bạch Trân Trân sớm đã có suy đoán rồi.
Phiên bản này quả thật khác biệt như ngày và đêm của phiên bản Phó Cẩn Du nói, hắn ta mỹ hóa bản thân trở thành một người bị hại, và biến Đường Oánh thành tội nhân bức ép hắn ta. Nhìn như vậy, Đường Oánh là bị Phó Cẩn Du lừa gạt, một thiên tài Huyền Thuật sư đang êm đẹp, cứ thế lưu lạc thành một Tà Thuật Sư người người thóa mạ.
Đây không phải đại sự gì, âm thần cũng không giấu diếm, kể lại từ đầu đến cuối chuyện này.
Bạch Trân Trân: "...'
Người này hình như không có bao nhiêu tôn kính với âm thần đường đường chính chính như hắn, có điều cũng khó trách, trang phục âm thần này của hắn ta, nổi danh nhất chính là hắc bạch Phạm Vô Cửu, đối phương chỉ gọi hắn là đại nhân, có lẽ là biết hắn không phải là Hắc Vô Thường. Trông rất tâm thường không có gì đặc biệt, cũng không biết mắt nhìn độc đáo này rèn luyện từ đâu mà có.
Có điều Bạch Trân Trân nhớ tới tình cảnh lúc nhìn thấy Đường Oánh trước đó, cô cũng không có bao nhiêu đồng cảm dành cho nàng ta.
Bất kể tình cảm giữa nàng ta và Phó Cẩn Du cảm thiên động địa cỡ nào thì nàng ta tuyệt đối tuyệt đối không nên ra tay với người bình thường.
Người đều phải trả giá cho chuyện bản thân làm sai, vì lợi ích một người tru diệt nhiều người như vậy, ở mười tám tầng địa ngục chịu bao nhiêu cực hình cũng không đủ bồi tội.
Chỉ là đáng tiếc, ban đầu lúc ở trong trận nhãn của trận pháp, Bạch Trân Trân không thể bắt nhốt Đường Oánh, nếu không, giao nàng ta cho Địa Phủ mới là lựa chọn tốt nhất.
Hai người bọn họ yêu chết đi sống lại, liên quan gì đến người khác? Người khác nên trở thành đá kê chân cho cuộc tình bọn họ đúng không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận