Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 164:

Chương 164:Chương 164:
Nếu ở nhà tang lễ, chuyện Bạch Trân Trân phụ trách kỳ thực không tính là quá nhiều, cô chỉ cần chỉnh lý xong di thể là được.
Nhưng ra ngoài làm việc thì khác.
Đặc biệt là ở nơi như Hương Giang, có thể thổ táng là gia đình bình thường gì? Gia đình như vậy chỉ sẽ càng nhiều quy tắc, cũng có đủ kiểu chú trọng vê mặt xử lý thi thể.
Cái này không thể dùng, cái kia không thể được, hận không thể Nhập Liệm Sư là đại la thần tiên, vung tay một cái là có thể khôi phục thi thể như ban đầu.
Nếu gặp phải thi thể chết bình thường còn đỡ, gặp phải loại thi thể chết không bình thường, để có thể khôi phục dáng vẻ khi còn sống của người chết hết mức, chắc chắn họ phải mượn trợ ngoại lực.
Đôi lúc, thực ra Nhập Liệm Sư giống như thợ trang điểm, nếu không mượn trợ công cụ, sao có thể khôi phục thi thể tàn khuyết không vẹn nguyên trở lại hình trạng ban đầu?
Nếu ở nhà tang lễ, gia quyến không chú trọng nhiều như thế, dù sao chỉ cần có thể khôi phục thi thể xong, họ sẽ không so đo cái khác, dù sao sau khi tổ chức lễ truy điệu xong, thi thể sẽ bị thiêu, mặc kệ dùng phương pháp gì, cuối cùng đều sẽ bị thiêu thành tro.
Nhưng ra ngoài làm việc thì khác, Bạch Trân Trân không phải người tuân theo quy tắc, cho dù tới thế giới thật sự có quỷ này, cô cũng không tuân theo quy tắc như thế.
Bạch Trân Trân không muốn đi.
Nếu thật sự chú trọng như vậy, tìm Nhập Liệm Sư tới làm gì? Trực tiếp nhét thi thể vào trong quan tài không phải càng đỡ việc sao?
Nếu đã tìm Nhập Liệm Sư, còn tìm Nhập Liệm Sư có kỹ thuật khéo léo như cô, vậy chứng minh thi thể cần chỉnh lý di dung chắc không phải là thi thể mà người bình thường có thể xử lý.
Bạch Trân Trân nhận thức rất rõ năng lực của mình, chỉ cần là chỉnh lý nghi dung bình thường, thậm chí đều không cần tìm Nhập Liệm Sư, người thân cận có thể chỉnh lý, nhân lúc thi thể chưa cứng lại, mặc đồ liệm gì đó, người bình thường có thể làm.
Cái gì cũng không cho dùng, sợ sau khi biến thành quỷ trên người có thêm gì đó, thiếu đi gì đó, vậy còn tìm Nhập Liệm Sư làm gì?
Nói tóm lại, thi thể cần cô đi xử lý lần này chắc chắn rất phiên phức.
Ra ngoài làm việc là không thể, cô điên mới đi bị những người đó quản thúc, ríu rít nói chỗ này không thể đụng, chỗ kia không thể chạm.
"Người ta chỉ rõ bảo tôi đi, vậy tôi nhất quyết phải đi à? Tôi bận, không rảnh."
"Trân Trân à, bây giờ nhà tang lễ chúng ta khó khăn lắm mới có được danh tiếng, cô chính là chiêu bài sống của nhà tang lễ chúng ta, người ta chỉ đích danh muốn cô đi, cô không đi có phải hơi không thích hợp không?”
Bạch Trân Trân buông tay đỡ cánh tay Cầu Quốc Hoa ra, quay về chỗ ngồi, cô khoanh tay, ngữ khí ung dung nói.
Thấy Bạch Trân Trân cự tuyệt dứt khoát như vậy, gương mặt của Cầu Quốc Hoa sắp nhăn thành hình hoa cúc rồi. Hôm nay sao lại giống như chơi xỏ, thế nào cũng không muốn đi?
Cầu Quốc Hoa: '..."
Ông nhớ Bạch Trân Trân rất dễ nói chuyện, tới nhà tang lễ một năm, tuy không phải thích ra ngoài làm việc lắm nhưng chỉ cần ông ta lựa lời khuyên, cho dù đối phương không muốn vẫn sẽ đi.
Bây giờ cũng không phải xã hội cũ, cho dù thân phận đối phương cao quý, lai lịch cực lớn, nhưng đối với Bạch Trân Trân mà nói, cho dù đối phương là tổng đốc Hương Giang, cô không đi, họ còn có thể bắt trói cô đi sao?
Nghĩ như vậy, Cầu Quốc Hoa tới trước bàn làm việc, bày ra dáng vẻ đáng thương nhìn Bạch Trân Trân.
Bây giờ người dân ở Hương Gia gần như đã chấp nhận hỏa táng, mặc kệ danh tiếng của họ thế nào, người chết vẫn sẽ đưa tới nhà tang lễ.
Kỳ thực nhà tang lễ ở khu vực Hương Giang không nhiều, bởi vì đất đai quá ít, cho nên từ niên đại 70 trở đi, vẫn luôn phổ biến hỏa táng, nhưng cho dù như vậy, tới thời đại của Bạch Trân Trân, nghĩa địa của Hương Giang vẫn ngày càng ít đi, rất nhiều người sau khi chết không mua nổi đất chôn, dứt khoát gửi ở nhà tang lễ.
Họ thuộc ngành nghề đặc biệt, những ngành nghề khác còn có thể khống chế, nhiều mặt lựa chọn, nhưng khách hàng của ngành nghề này của họ thật sự không thể chăm sóc.
Bạch Trân Trân chớp mắt, bật thốt hỏi: "Nhà tang lễ chúng ta còn có thể có danh tiếng tốt gì? Danh tiếng tốt hay không, khu Sa Điền chỉ có một nhà tang lễ của chúng ta, người chết muốn hỏa táng còn không phải phải đưa tới chỗ chúng ta?"
Nhưng bây giờ là niên đại 90, vẫn chưa tới nỗi đó, ít nhất nhà tang lễ Thiên Thịnh vẫn chưa triển khai dịch vụ ký gửi tro cốt.
"Trân Trân à, cô là vương bài của nhà tang lễ chúng ta, nếu cô không đi, không tốt với danh tiếng của nhà tang lễ chúng ta..."
Cầu Quốc Hoa: '..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận