Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 194:

Chương 194:Chương 194:
Bên kia đã lên sân diễn một vở kịch sinh ly tử biệt, hai mẹ con nhìn nhau khóc lóc, có mục đích dùng nước mắt để thuyết phục đối phương, có điều đáng tiếc là, hiển nhiên nước mắt của người làm mẹ không có nhiều như con gái, khát khao bà ấy muốn con gái còn sống không mạnh bằng khát khao muốn chết của con gái.
Giọng điệu Bạch Trân Trân lạnh nhạt, không nghe ra sự thay đổi của tâm trạng, dường như tất cả mọi thứ đang trình diễn trước mắt cô đều tựa như là một vở kích buồn cười, hoang đường cực kỳ.
"Ông Tống, ông quỳ xuống cầu xin tôi không có tác dụng, kể cả tôi có muôn vàn năng lực thì tôi cũng không cứu được một người muốn chết."
Vấn đề mấu chốt từ trước đến nay đều không ở chỗ cô, mà là ở chỗ Tống Nhã Lan, Tống Nhã Lan một lòng muốn chết, cô ấy cũng không chịu trở về thân thể của cô ấy, Tống Nhã Lan muốn chết, người bên ngoài còn có thể cứu được cô ấy hay sao?
Nếu như cô ấy chịu phối hợp, Bạch Trân Trân vẫn còn chút hi vọng lập lại trật tự, để cô ấy lại trở về trong thân xác của mình, nhưng chính bản thân của Tống Nhã Lan đã từ bỏ thân thể của mình, bằng lòng đưa thân thể cho Châu Mẫn Du, người bên ngoài cũng không giúp được cô ấy.
Nhìn thấy dáng vẻ quái dị này của Tống Nhã Lan, thậm chí Bạch Trân Trân đã hoài nghi sở dĩ Châu Mẫn Du tương thích với thân thể của Tống Nhã Lan như vậy, khiến cho người ta nhìn không ra xíu xiu sơ hở nào, có khả năng rất lớn là Tống Nhã Lan tự nguyện nhường thân thể của mình ra. Nếu không, hồn phách chiếm thân, làm gì có thể thiên y vô phùng như vậy? Khiến cho người ta nhìn không ra một xíu sơ hở nào cả?
Dù sao linh hồn và thân thể của con người là một củ cải một cái hố, cái hố là vật chứa linh hồn, linh hồn là suối nguồn sống cho cái hố, cả hai hỗ trợ lẫn nhau, chặt chẽ không thể tách rời. Quỷ nhập vào người vì sao người bình thường chỉ cầm cành liễu là có thể đuổi quỷ ngoại lai ra ngoài? Đó là bởi vì quỷ ngoại lai và thân thể vốn là khó phối hợp, thân thể vốn dĩ đã bài xích quỷ hồn ngoại lai, cộng thêm ngoại lực trợ giúp, rất dễ dàng đã có thể đuổi linh hồn xâm chiếm thân thể người khác ra ngoài. Nhưng Châu Mãn Du và thân thể Tống Nhã Lan dung hợp rất hoàn mỹ, nếu như không phải là bởi vì sớm đã thấy quỷ hồn của Tống Nhã Lan thì có khả năng Bạch Trân Trân sẽ hoàn toàn nhìn không ra quỷ hồn trong thân thể Tống Nhã Lan không phải là linh hôn gốc.
Vốn dĩ Bạch Trân Trân còn tưởng rằng thuật đổi hồn đã được người ta cải tiến hơn một chút, độ thích hợp giữa linh hồn và thể xác tăng lên rất nhiều, kỹ thuật của cô không tốt cho nên mới không nhìn ra vấn đề. Có điều bây giờ nhìn thấy dáng vẻ Tống Nhã Lan yêu đương mù quáng tự che mờ lý trí tới độ như hoàn toàn không có lý trí, trí thông minh tiêu hủy sạch, thậm chí cô đã hoài nghi bởi vì là Lý Gia Vận ra tay, Tống Nhã Lan yêu tha thiết Lý Gia Vận mới cam tâm tình nguyện đưa thân thể của mình ra.
Tống Chí Viễn quỳ gối ở trước mặt đại sự có thể cứu con gái của ông ấy, chỉ vì cầu khẩn cô gái trẻ đáng tuổi con mình mau cứu con gái mình. Ông ấy từ bỏ mặt mũi, từ bỏ tự tôn, từ bỏ kiêu ngạo, từ bỏ tất cả mọi thứ ông ấy có thể từ bỏ, chỉ vì xin Bạch Trân Trân mau cứu con gái mình. Dù chỉ có một chút hi vọng sống, ông ấy cũng không chịu từ bỏ, bởi vì đó là tiểu công chúa ông ấy và vợ nâng ở trong lòng bàn tay, là đứa con gái mà ông ấy và vợ yêu thương nhiều năm tới thế. Thế nhưng lúc ông ấy cầu xin Bạch Trân Trân, con gái của ông ấy đang làm cái gì?
Cô ấy vì Lý Gia Vận ngay cả mạng của mình cũng có thể từ bỏ, chỉ là một thể xác, cô ấy không thèm không phải cũng rất bình thường sao? Dù sao chỉ cần có thể để Lý Gia Vận được vui thì chỉ là cống hiến thể xác mà thôi, cô ấy có thể. Tác dụng của nước mắt trâu đã kết thúc, hồn thể của Tống Nhã Lan trong mắt của ông ấy trở nên mờ mịt không rõ, còn giọng nói của cô ấy cũng giống như là từ nơi cực kỳ xa xôi truyền đến.
Tống Chí Viễn ngơ ngẩn, đầu của ông ấy cứ ong ong ong, dường như không thể tin được những gì mình nhìn thấy.
"Ông Tống, tôi vốn muốn giúp nhà ông, nhưng đáng tiếc chính là cô Tống Nhã Lan không chịu phối hợp, cô ấy một lòng muốn chết, tôi cũng không có cách nào."
"Cha mẹ, con gái bất hiếu, thế nhưng Gia Vận là mạng của con, anh ấy chết, mạng của con gái cũng mất, con thật sự vô phương sống ở trong thế giới không có anh ấy..."
Đây là người con gái sỉ tình cảm động đất trời nhường nào chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận