Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 977:

Chương 977:Chương 977:
Trên cánh tay của Lâm Yến Bình vẫn đang bị thương, mặc dù Bạch Trân Trân có dùng rồi nhưng muốn lành hẳn thì vẫn phải đến bệnh viện mới được.
Trước đó Lâm Yến Bình bị tà ma nhập vào người, sau đó lại bị thương, mất máu quá nhiều, vừa rồi còn bị Tư Mã Phinh Đình mắng một trận. Trong tình trạng vừa hoảng vừa sợ, thể lực của cô ấy đã bị tiêu hao gần như cạn kiệt.
Cô ấy ráng gượng nâng tỉnh thần đi theo Bạch Trân Trân. Lúc đi đến bãi tập, Lâm Yến Bình không chịu nổi nữa, hai chân mêm nhũn, suýt nữa ngã dưới đất.
Bạch Trân Trân nhận ra tình trạng của Lâm Yến Bình khác thường, vội vàng quay người vươn tay bế cô ấy.
"Cô sao rồi?"
Bạch Trân Trân tràn đầy quan tâm nhìn Lâm Yến Bình, ấm giọng hỏi.
Lâm Yến Bình lắc đầu, cố hết sức nói: "Thật sự không ổn... Tôi hơi khó chịu..."
Nói xong, cô ấy nôn khan vài lần, trông trạng thái rất mệt mỏi.
Lâm Yến Bình là người bình thường, sau khi Bạch Trân Trân xác nhận thân phận của bọn họ thì giao Lâm Yến Bình cho bọn họ.
Cô ấy không có nói đùa với Bạch Trân Trân, vừa rồi lúc đi ra vẫn chưa khó chịu thế này, nhưng bây giờ không biết bởi vì cái gì, cô ấy cảm thấy rất khó chịu, trên người không có chút sức lực nào, vốn là muốn gắng gượng cùng đi ra với Bạch Trân Trân, nhưng đi đến nơi này đã là cực hạn của cô ấy rồi.
Bạch Trân Trân bế ngang Lâm Yến Bình đã ngất đi, nhìn xem sắc mặt tái nhợt của co ấy và vết thương bắt đầu rướm máu ra ngoài, Bạch Trân Trân không tiếp tục trì hoãn thêm, nhanh chân chạy ra ngoài. Cảnh sát bên ngoài trường học vẫn chưa giải tán, Bạch Trân Trân nhìn thấy một vài cảnh sát có đồng phục khác biệt. Trông dáng vẻ của bọn họ, có lẽ là biết sự tôn tại của hiệp hội Huyền Môn, có lẽ là cảnh sát đặc biệt chuyên xử lý những vụ án linh dị này.
Nói xong câu đó, hai mắt Lâm Yến Bình nhắm lại, hôn mê bất tỉnh.
"Cô Bạch, xin lỗi..."
Trên thực tế suy đoán của cô cũng không sai, sau khi Bạch Trân Trân bế Lâm Yến Bình đi ra, lập tức có hai cảnh sát mặc đồng phục màu đen đi tới, dẫn bọn họ tới chiếc xe mười sáu chỗ cách đó không xa.
"Cô Bạch, hình như tôi sắp ngất rồi..."
Bạch Trân Trân lắc đầu: "Tôi không phải, tôi là nhập liệm sư."
Một người đẹp có khí thế đặc biệt lạnh lùng đứng trước mặt Bạch Trân Trân, ánh mắt sắc bén của người đó đảo quanh người Bạch Trân Trân.
"Cô là Huyền Thuật Sư?”
"Vết thương của cô ấy có phần nghiêm trọng, cần mau chóng đưa đến bệnh viện."
Cô nhớ trước đó Từ Phong và Ông Tấn Hoa từng qua với cô, cảnh sát bình thường thậm chí ngay cả sự tồn tại của cố vấn đặc biệt cũng không biết, dù sao trong quá trình cảnh sát phá án và bắt giam cũng gặp được không ít vụ án giả thần giả quỷ, nếu như vụ án nào cũng suy luận theo hướng sự kiện linh dị yêu ma quỷ quái, thế thì có rất khả năng rất cao sẽ để hung thủ thật sự chạy trốn. Có điều Bạch Trân Trân cảm thấy tương đối kỳ lạ là đã có đội đặc chiến thế này tồn tại, vậy tại sao Từ Phong sẽ kết án sai nhiều bản án như vậy?
Đội đặc chiến?
Bạch Trân Trân chưa từng nghe cảnh sát Hương Giang có phân loại này, có điều nhìn điệu bộ của đối phương, hẳn là cái gọi là đội đặc chiến là biệt đội chuyên phụ trách vụ án linh dị.
Cô nhìn thoáng qua bảng tên cài trên ngực của đối phương, Trương Tường, đội trưởng đội đặc chiến.
Ý nghĩ này chỉ chợt lóe lên trong đầu của cô, lúc này cô không băn khoăn chuyện gì.
Sau khi hiểu rõ tình huống thông qua lời nói của Bạch Trân Trân, Trương Tường bảo cô ở đây ngồi một lát, còn mình thì đứng dậy đi ra bên ngoài dặn dò vài chuyện.
Bạch Trân Trân thành thật trả lời: "Trước đó tiểu học Nam Quốc trở thành không gian quỷ quái, không gian quỷ quái kia rất ghê gớm. Chúng tôi đều bị kẹt ở trong đó, là một trưởng lão hiệp hội Huyên Môn trả giá đắt mới cứu được chúng tôi ra."
Trương Tường đánh giá Bạch Trân Trân một hồi, sau đó hỏi thăm mấy câu với cô tình hình bên trong.
Lâm Yến Bình bị đưa đi, Bạch Trân Trân bị giữ lại, cô ngoan ngoãn ngồi ở đó, trông rất đơn thuần, vô hại.
Trước đó khi trong không gian quỷ quái, Bạch Trân Trân đã phát hiện có người đang công kích không gian quỷ quái, và cô cũng nhạy bén, thừa dịp không gian quỷ quái sụp đổ mới dẫn theo Lâm Yến Bình thoát thân thành công. Trên thực tế nếu như không nhờ quỷ quái sụp đổ vào đúng lúc đó, với năng lực của Bạch Trân Trân, mình có khả năng an toàn thoát thân nhưng chưa hẳn có thể cứu Lâm Yến Bình ra.
Trương Tường bảo người ta kiểm tra thân thể của Lâm Yến Bình, sau khi xác nhận cô ấy chỉ là người bình thường, lúc này mới phái người đưa cô ấy đến bệnh viện.
Bạch Trân Trân cũng không nóng nảy, yên lặng ngồi tại chỗ chờ đợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận