Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 1101:

Chương 1101:Chương 1101:
Trường học dưới ánh nắng tươi sáng tràn đầy tiếng cười mà cô thấy đột nhiên bị bóng tối bao phủ, quỷ vực bất thình lình xuất hiện, bọc toàn bộ trường học lại, vây tất cả những giáo viên và học sinh có liên quan vào trong quỷ vực.
Bạch Trân Trân với tư cách người đứng xem nhanh chóng phát hiện tất cả những thứ phát sinh trước mắt so với những điều mà Đỗ Văn Khiết nói khác nhau tới mức nào.
Lúc quỷ vực vừa mới phủ xuống cũng chưa hấp dẫn oan hồn ác quỷ tới, lực lượng biến hóa thành dạng tà ma kia thực ra cũng không mạnh mẽ lắm, nó cũng không quen luyện thuật biến hóa nên căn bản không dám xuất hiện trước mặt giáo viên và học sinh.
Bạch Trân Trân nhìn thấy giáo viên trong trường học vừa nhận ra tình hình trong trường có biến hóa liền ngay lập tức đưa lớp của từng người tập trung trong một phòng học lớn.
Các giáo viên đã nhận thức được bầu trời đột nhiên biến thành màu đen và trường học không thoát ra được không thuộc về lực lượng tự nhiên, bọn họ dùng kiến thức mình biết để cố gắng che chở cho học sinh.
"Các em không cần phải sợ, người sợ quỷ ba phần, quỷ sợ người hết mức, chúng ta có nhiều người ở chung một chỗ như vậy thì cứ coi là quỷ cũng không dám tới."
"Dương khí của bọn nhỏ là mạnh nhất, chúng ta cùng nhau ca hát, tiếp tục kiên trì, chắc chắn sẽ có người tới cứu chúng ta."
"Các em đừng sợ, cha mẹ các em nhất định sẽ tìm người tới cứu các em."
Dù thời gian quỷ vực hình thành càng ngày càng dài, oan hồn ác quỷ từ bốn phương tám hướng bị hấp dẫn tới càng ngày càng nhiều, không gian trong quỷ vực cũng trở nên ngày một đáng sợ hơn, nhưng những đứa trẻ kia từ đầu đến cuối vẫn không bị đánh đổi, chúng vẫn luôn không buông bỏ hy vọng.
Mười thầy mang theo chín mươi học sinh gắng gượng chống đỡ mười mấy tiếng.
Trên gương mặt non nớt của những đứa trẻ kia không có sợ hãi, ngược lại tràn đầy hi vọng đối với cuộc sống, bọn nhỏ cảm thấy mình nhất định có thể sống tiếp, nhất định có thể bình an ra khỏi nơi này, bọn nhỏ nhất định có thể trở vê bên cạnh cha mẹ mình.
Bạch tân trân đứng trong phòng học toàn học sinh chen chúc, ánh mắt cô quét qua gương mặt của những học sinh kia.
Các thầy giáo luôn khích lệ học sinh của mình, những đứa trẻ gan lớn cũng đang khích lệ những đứa trẻ khác, mọi người cũng không rơi vào tuyệt vọng, ngược lại kiên định tin rằng chắc chắn sẽ có người tới cứu bọn họ, bọn họ có thể sống tiếp được.
Tín ngưỡng của loài người rất mạnh, thời khắc thân mình ở trong tuyệt cảnh, tín ngưỡng cũng có thể tạo ra kích thích.
"Chúng ta phải dũng cảm, không cần phải sợ, mọi người phải kiên trì, chỉ cân chúng ta không từ bỏ thì những thứ quỷ kia cũng không dám tới tìm chúng tai"
Bọn nhỏ không nghỉ ngơi cả một đêm, tinh thần từ đầu tới cuối đều căng thẳng cực độ, khi thấy những huyền thuật sư tiến vào trong quỷ vực, nghe được lời đảm bảo của bọn họ, thần kinh căng thẳng của bọn trẻ được thả lỏng.
Quỷ vực lúc vừa mới hình thành cũng rất yếu ớt, con tà ma kia không lợi hại, dù có tới buổi tối thì năng lực của tà ma vẫn chưa trưởng thành hoàn toàn, huyền thuật sư có thể cứu toàn bộ bọn trẻ.
Nhưng những huyền thuật sư còn chưa tới, bọn họ trì hoãn nguyên một buổi tối, ngày hôm sau mới đi vào trong quỷ vực.
Bạch Trân Trân thấy niềm tin biến thành ánh sáng bao phủ trên người bọn nhỏ, đám yêu quái kia đều bị ngăn cách ở bên ngoài, không có cách nào tổn thương tới bọn nhỏ.
Nhưng sự tin tưởng của bọn họ đã bị phụ lòng.
Đây là thời điểm bọn trẻ yếu ớt nhất, bởi vì trông thấy người tới cứu bọn họ, bọn nhỏ giao toàn bộ tín nhiệm cho những người tới cứu bọn họ.
Bọn nhỏ đã kiên trì cả một đêm, bọn họ cảm thấy những người xông vào trường học cứu bọn họ nhất định sẽ cứu bọn họ ra bên ngoài.
Cho dù là người trưởng thành tinh lực đồi dào không ngủ một đêm từ đầu tới cuối tập trung tinh thân cao độ cũng sẽ mệt chứ đừng nhắc tới những đứa trẻ này.
Bạch Trân Trân từ góc nhìn của đám nhỏ có thể thấy những huyền thuật sư kia đã làm gì.
Nhưng bọn họ không làm như vậy, ngược lại, trong lúc tìm kiếm con tà ma kia gặp phải bọn nhỏ, họ còn bảo chúng ngoan ngoãn chờ, nói bọn họ sẽ quay trở về cứu bọn nhỏ.
Tà ma lợi dụng sự tín nhiệm mà bọn nhỏ dành cho huyền thuật sư, khiến những đứa nhỏ này đi lên con đường chất.
Nhưng hai huyền thuật sư nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của hai huyên thuật sư khác đã không mảy may do dự bỏ lại bọn trẻ rồi rời đi, sau đó con tà ma kia giả trang thành dáng vẻ của huyền thuật sư, để bọn nhỏ chia ra chạy vào trong phòng học trốn kỹ.
Tập trung những đứa trẻ lại một chỗ để cho hai huyền thuật sư bảo vệ bọn nhỏ không thành vấn đề.
Vốn dĩ chuyện này cũng không phải không có cách vãn hồi, bởi vì huyền thuật sư đã phát hiện bí mật là tà ma có thể ngụy trang thành người, chỉ cần bọn họ dụng tâm hơn một chút hoàn toàn có thể tập trung bọn nhỏ lại một chỗ.
Thành thật mà nói, đừng nói những đứa trẻ này muốn giết người, một người đứng xem như Bạch Trân Trân thấy chuyện những huyền thuật sư kia làm cũng muốn giết người.
Bọn nhỏ tin họ, nhưng những huyền thuật sư kia cũng không trở về.
Bọn họ đả thương con ma kia, vì để quỷ vực biến mất từ dương gian, bọn họ đuổi cùng diệt tận con tà ma kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận