Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 117:

Chương 117:Chương 117:
Bạch Trân Trân chỉ ngẫu nhiên đọc được miêu tả liên quan tới trùng quỷ trong một quyển sách, thế nhưng không ngờ là trong hiện thực thật sự có thể nhìn thấy.
Trùng quỷ trong thân thể Tiêu Mỹ Kỳ đã ăn gần như sạch sẽ, vừa rồi đó chỉ là cá lọt lưới, hiện tại cô cũng chỉ là một thi thể phổ thông mà thôi.
Cô đột nhiên nhớ tới Cổ Anh Hùng, hôm qua lúc nhìn thấy cậu ta, trạng thái Cổ Anh Hùng đã hơi kỳ lạ, chẳng lẽ trong cơ thể của cậu ta đã có trùng quỷ ký sinh?
Người bị trùng quỷ ký sinh cũng không có kết cục tốt gì, coi như may mắn không có trùng quỷ mới sinh ra, thế nhưng trước khi trùng quỷ chết, người bị ký sinh vẫn chịu thêm ảnh hưởng.
Người cố chấp có khả năng làm bất kỳ chuyện gì.
Ngay lúc Bạch Trân Trân đang suy nghĩ, tiếng nức nở của Trần Tiểu Sinh truyền tới từ nơi không xa.
"Sư phụ! Sư phụ! Xảy ra chuyện rồi!!!"
Bạch Trân Trân nghe vậy, chạy tới bằng tốc độ nhanh nhất, lập tức thấy Trần Tiểu Sinh đang cầm điện thoại di động đập xuống đầu một người, nhưng người này sau khi chịu bị đập mấy lần thì không ngất đi, mà là nắm cánh tay Trân Tiểu Sinh chặt cứng, há miệng muốn cắn Trần Tiểu Sinh cắn.
Lúc con quỷ vừa mới công kích Trần Tiểu Sinh ngã xuống là mặt hướng xuống cho nên Bạch Trân Trân không có thấy rõ mặt của cô ấy, bây giờ nghe Trân Tiểu Sinh nói cô ấy là Tiêu Mỹ Kỳ, Bạch Trân Trân ngây ngẩn cả người, bật thốt lên.
Trước đó trong đống quỷ mọi việc đều thuận lợi, cái này khiến Trần Tiểu Sinh đã sinh ra ảo tưởng, cho là mình rất lợi hại, kết quả tiến vào phòng thay quần áo, sau đó gặp một con quỷ khác anh ta đã phát hiện thủ đoạn trước đó khiến mọi việc đều thuận lợi của mình thế mà không có tác dụng rồi. Con quỷ này đánh không chết không nói, nó còn biết cắn người, đáng sợ cùng cực.
"Sư phụ, cô ấy là Tiêu Mỹ Kỳ, cô ấy đáng sợ quá đi mất, không phải cô ấy vừa mới chết sao? Sao mà ghê sợ thế?"
Sự thật chứng minh, lòng tín nhiệm anh ta dành cho sư phụ không phải mù quáng, sau khi Bạch Trân Trân nghe tiếng chạy tới thì đấm một cái vào đầu con quỷ đó, vừa rồi anh ta dùng điện thoại đập kiểu gì cũng không làm nó choáng, nhưng bị Bạch Trân Trân đấm cho một cái đã hôn mê bất tỉnh. Con quỷ đó buông Trần Tiểu Sinh ra, mềm oặt ngã xuống đất, Trân Tiểu Sinh dùng sự linh hoạt hoàn toàn không phù hợp với thân thể của mình, nhanh chóng chạy tới bên người Bạch Trân Trân.
Nhìn thấy mình không đối phó được, Trân Tiểu Sinh chỉ có thể gọi người, gọi sư phụ mình tới hỗ trợ.
Hồi tưởng lại chuyện vừa mới xảy ra, Trần Tiểu Sinh nghĩ lại mà sợ, anh ta vỗ vỗ ngực, kéo vạt áo Bạch Trân Trân dò hỏi.
Trân Tiểu Sinh bị dọa sợ kêu la oai oái: "Sư phụ, cứu mạng với!!!"
Bạch Trân Trân vươn tay dùng sức chà xát trên khuôn mặt của cô ấy, quả nhiên đã chà ra được rất nhiều phấn. Cô ấy không phải là Tiêu Mỹ Kỳ, mà là người trang điểm thành dáng vẻ Tiêu Mỹ Kỳ.
Trên thân Tiêu Mỹ Kỳ đã bị trùng quỷ ký sinh rồi, trùng quỷ trước lúc trưởng thành sẽ cắn nuốt sạch sẽ linh hồn của cô ấy, cho nên cô ấy tuyệt đối sẽ không biến thành quỷ. Nhưng Trần Tiểu Sinh nói chắc nịch như chém đỉnh chặt sắt kẻ công kích anh ta thật sự là quỷ hồn của Tiêu Mỹ Kỳ...
Ánh mắt của cô lấp lóe rồi chớp mắt một cái, xoay người lật thân thể người kia lên, ánh vào mắt Bạch Trân Trân quả nhiên là gương mặt Tiêu Mỹ Kỳ, chỉ có điều...
"Đây không có khả năng."
Sau khi đã lau sạch sẽ lớp trang điểm đã để lộ một khuôn mặt quen thuộc, khi thấy mặt mũi của anh ta, Trần Tiểu Sinh ngây ngẩn cả người.
"Cho nên, sư phụ, rốt cuộc anh ta là ai?"
Bạch Trân Trân ném khăn lông trắng cho Trần Tiểu Sinh, để anh ta lau sạch sẽ lớp trang điểm trên mặt người kia. Trần Tiểu Sinh không nói thêm gì, ngoan ngoãn lau sạch sẽ lớp trang điểm trên mặt người kia.
Bạch Trân Trân đứng thẳng người, bảo Trần Tiểu Sinh đi làm ít nước tro nhang tới. Trần Tiểu Sinh không hỏi nhiều, ngoan ngoãn chạy đi làm nước tro nhang, Bạch Trân Trân bóp cái cằm người kia rót vào cho anh ta. Nước tro nhang này có thể giết chết trùng quỷ trong thân thể anh ta, sau khi uống hết, rất nhanh sau đó anh ta sẽ có thể khôi phục bình thường.
Ánh mắt anh ta trừng to như chuông đồng, bật thốt lên: "Sao lại là Cổ Anh Hùng? Cậu ta điên rồi sao?"
Khó trách anh ta tìm Cổ Anh Hùng khắp nơi cũng không tìm ra, tình yêu mến đã khiến người này muốn trang điểm cho bản thân thành Tiêu Mỹ Kỳ, cậu ta thế này là chuẩn bị ngày mai nằm trong quan tài đi tham gia lễ truy điệu của Tiêu Mỹ Kỳ, sau đó lại dùng thân phận Tiêu Mỹ Kỳ mà bị hỏa thiêu à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận