Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 1103:

Chương 1103:Chương 1103:
Những quỷ hồn này đã trói Kỳ Lỗi lại, giữa bọn họ và Kỳ Lỗi có nhân quả, Kỳ Lỗi dùng dây đỏ dính máu bọn họ tìm được bọn họ, và bọn họ cũng dùng sợi dây đỏ này trói Kỳ Lỗi lại.
Những đứa trẻ kia đưa ra từng vấn đề, bọn họ nói mình muốn báo thù, bọn họ nói Kỳ Lỗi và những người kia là kẻ câm đầu hại chết bọn họ.
"Dựa vào cái gì bọn tao chết rồi, hắn vẫn sống êm đẹp?"
"Dựa vào cái gì?"
Tiếng hô những đứa trẻ này càng lúc càng lớn, cuối cùng hóa thành thủy triều dữ dội như núi kêu biển gâm, cuốn về phía Bạch Trân Trân.
Trường học vốn đang chìm trong ánh nắng tươi sáng đã trở nên âm u, mây đen trên đỉnh đầu tâng tầng lớp lớp đè ép, tia sét hóa thành rắn bạc uốn lượn trong các tầng mây, tiếng sấm vang lên ầm ầm, dường như một giây sau sẽ bổ xuống từ trong đám mây.
Cậu bé có khuôn mặt vặn vẹo mặt bình tĩnh nhìn Bạch Trân Trân, chờ đến khi tiếng nói của những người khác đều yếu đi, cậu bé nhìn chằm chằm Bạch Trân Trân, khàn giọng chất vấn: "Có phải mày cũng muốn ngăn cản bọn tao hay không?"
Bạch Trân Trân có cảm giác, cô cảm thấy nếu như mình nói "đúng", sợ rằng sẽ bị những tiểu quỷ này xé thành mảnh nhỏ tại chỗ. Oán khí trên người bọn họ thật sự là quá nặng, nặng đến mức Bạch Trân Trân cảm thấy xem như cứu bọn họ ra ngoài thì những đứa trẻ này cũng rất khó chuyển thế đầu thai.
Đối với thắc mắc của Bạch Trân Trân, đứa bé câm đầu đánh giá Bạch Trân Trân từ trên xuống dưới một phen, lạnh lùng nói: "Hắn không phải bạn của mày sao? Bọn tao muốn giết hắn vì sao mày không ngăn bọn tao? Máu lạnh thế này, mày cũng không phải thứ tốt lành gì!"
Nói xong, Bạch Trân Trân lui về sau một bước cực kì tự nhiên, nhường không gian cho những đứa trẻ này, thuận tiện cho bọn họ tự do phát huy.
Ánh mắt những đứa trẻ kia nhìn Bạch Trân Trân có gì đó là lạ, như thể đang nhìn một sát nhân cuồng ma máu lạnh vô tình.
Không phải Bạch Trân Trân tiến vào không gian quỷ quái cùng Kỳ Lỗi sao? Không phải cô và Kỳ Lỗi là một bọn sao? Sao thấy bọn họ muốn giết Kỳ Lỗi, cô lại bày tỏ thái độ thế này?
Bọn nhỏ nhìn thấy Bạch Trân Trân như thế, không khỏi ngây ngẩn cả người, đứa bé cầm đầu trợn hai mắt nhìn, tròng mắt suýt chút rơi ra khỏi hốc mắt.
Bạch Trân Trân đối diện với ánh mắt của những đứa bé này, chỉ cảm thấy mình muôn phần oan uổng: "Mấy em nhìn chị như vậy làm gì? Chị không làm trì hoãn các em báo thù là sai sao?"
"Chị không có trải qua những gì các em trải qua, đương nhiên không thể cảm nhận tâm trạng của các em, các em muốn làm cái gì thì không cần thương lượng với chị, làm theo con tim của các em là được."
Đối mặt với chất vấn của những đứa trẻ này, Bạch Trân Trân nghiêm mặt nói: "Oan có đầu nợ có chủ, chuyện giữa anh ta và các em chị đã thấy rõ, làm bạn của anh ta, chị cũng không đồng ý những gì anh ta làm.
Bạch Trân Trân cảm thấy Kỳ Lỗi không chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ đã là những đứa trẻ này hạ thủ lưu tình.
Dẫu sao chỉ là những đứa trẻ chưa trải qua xã hội hiểm ác bao nhiêu, dù là trước đó bị Huyền Thuật Sư gài bẫy, trong lòng chất chứa oán hận, chung quy bọn họ vẫn còn duy trì thiện lương ít ỏi ở trong lòng.
Những quỷ kia đổi chiêu họng súng, rất nhanh đã nhắm mũi súng ngay Bạch Trân Trân, sau khi bị oán khí trên người bọn họ khống chế, Bạch Trân Trân mới biết được vì sao Kỳ Lỗi cứ hôn mê bất tỉnh. Khổng lồ oán khí này không phải thứ người bình thường có thể tiếp nhận, cô có hack mà còn chịu không nổi, càng khỏi phải nói Kỳ Lỗi - người đã từng chịu đựng nhiều lần tấn công.
Dĩ nhiên lời gốc của Kỳ Lỗi không phải thế này, có điều anh ta đã thú sai với Bạch Trân Trân, còn nhận thức rõ ràng sai lầm của mình, đồng thời bày tỏ ý nghĩ muốn cứu vãn, Bạch Trân Trân tường thuật thế này hiển nhiên cũng không sai.
Ngữ khí Bạch Trân Trân vang vang hùng hồn, cô ngẩng đầu đứng đó, ăn nói có khí phách nói: 'Làm chuyện bậy thì nên chịu trừng phạt, mặc dù anh ta không phải là kẻ câm đầu hại chết các em, mặc dù anh ta cũng muốn muốn tới siêu độ các em, đền bù lỗi lâm của mình, nhưng đã làm sai chính là đã làm sai, không thể bởi vì anh ta có lòng cứu chữa mà xóa bỏ sai lầm trước đó của anh ta."
"Lúc vừa mới tới, anh ta đã đã nói với chị, bản thân anh ta đã nhận thức được sai lầm của mình từ lâu, biết mình không nên làm như vậy, anh ta bằng lòng gánh chịu mọi hậu quả, bất kể các em đối xử với anh ta như thế nào, anh ta cũng bằng lòng chấp nhận."
"Các em vốn nên có một cuộc đời tốt đẹp, nhưng lại bởi vì không gian quỷ quái này mà uổng mạng vô tội, những Huyền Thuật Sư này vốn dĩ có thể cứu các em, nhưng lại khoanh tay đứng nhìn, mặc cho các em chìm vào hiểm cảnh, đương nhiên bọn họ phải chịu trừng phạt."
Những đứa trẻ kia đều ngây ngẩn cả người, mọi người tôi nhìn bạn, bạn nhìn tôi, vẻ dữ tợn trên mặt vậy mà đang chậm rãi biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận