Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 970:

Chương 970:Chương 970:
Tư Mã Phinh Đình nhếch nhác cả người bị tiếng khóc này làm cho tâm phiên ý loạn, cô ta bước ra từ trong đám người, chỉ vào cái mũi của Lâm Yến Bình chửi ầm lên.
Có lẽ là trước đó mãi kìm nén bản thân nên thái độ của Tư Mã Phinh Đình khi mắng chửi người rất hung ác, ánh mắt nhìn Lâm Yến Bình giống như là chỉ ước có thể ăn tươi nuốt sống cô ấy.
Cảm xúc của Lâm Yến Bình còn chưa hòa hoãn lại đã bị người đổ ập một chầu thóa mạ như thế. Cô ấy ngẩn cả người, ngơ ngác ngồi ở đó, mãi hồi lâu vẫn không thể lấy lại tinh thần.
"Cô khóc cái gì mà khóc? Cô còn mặt mũi khóc? Cô có biết vì cứu cô chúng tôi đã phí biết bao công sức hay không? Chúng tôi còn chưa khóc đâu, mà cô đã đây khóc cái gì?"
Vừa rồi cả đám người bọn họ đều bị cuốn vào trong không gian quỷ quái, quỷ quái đó cực kỳ mạnh, khiến bọn họ tản ra trong các không gian khác biệt trong quỷ quái. Mặc dù mọi người đều có bảo bối hộ thân, nhưng quỷ quái này đã làm lẫn lộn nhận biết của bọn họ, bọn họ suýt nữa đã ngã xuống trong đó. Về sau vẫn là Đường trưởng lão dùng sức mạnh của mình đánh xuyên không gian quỷ quái này, vạch một đường vết rách, cứu tất cả bọn họ ra. Nhưng bởi vì quỷ quái quá cường hãn, Đường trưởng lão cũng chịu cắn trả, ông ta bị thương rất nặng, tình hình hiện tại trông rất tệ. Tất cả mọi người đều chú ý tới Đường trưởng lão, mang tất cả thuốc chữa thương, khôi phục linh lực trên người mình ra, là vì muốn ông ta nhanh chóng khỏe lại.
Ai có thể ngờ ngay lúc này Lâm Yến Bình thế mà lại khóc gào không đúng lúc? Đường trưởng lão chỉ là bị thương rất nặng, không phải mất cả mạng, cô ta khóc cái gì mà khóc?
Ở đây đều là Huyền Thuật Sư, chỉ có người này là người bình thường, khẳng định là quỷ quái cũng kéo cô ấy vào, nếu không nhờ Đường trưởng lão phá hủy quỷ quái, nhất định là cô ấy sẽ không thể thoát ra, thế nhưng cô ấy cứ khóc mãi không nín...
Vốn dĩ Tư Mã Phinh Đình cũng không phải là người có tính tình tốt, trước đó chịu khổ trong quỷ quái, Đường trưởng lão còn bị thương, tâm trạng của cô ấy vốn đã không ổn định, hiện tại đã tìm được chỗ xả giận, cho nên đã đổ dồn hết tất cả bực tức lên người Lâm Yến Bình.
Bạch Trân Trân lặng lẽ nhìn, nhìn cách bọn họ đối đãi với Lâm Yến Bình, đã biết đại khái vì sao công đức kim quang trên người những người này ít tới vậy rồi.
Tinh thần của Huyền Thuật Sư khác vẫn luôn căng thẳng, quả thật tiếng khóc của Lâm Yến Bình không nên xuất hiện ở thời điểm này, cho nên lúc Tư Mã Phinh Đình mắng chửi người, tất cả mọi người đều không ngăn cản. Đợi đến khi Tư Mã Phinh Đình mắng xong, đám người mới tôi một lời anh một câu chỉ trích Lâm Yến Bình.
"Nơi này không phải nơi mà người bình thường như cô nên ở, cô mau đi ra ngoài đi, đừng ở đây làm vướng víu.....
"Cô Tư Mã cũng không phải cố ý, đó là ông cậu của cô ấy, cô khóc tang như thế, cô ấy nổi giận cũng bình thường."
"Đúng là cô không nên khóc, cái mạng này của cô được cứu trở về đều là nhờ Đường trưởng lão của chúng tôi, hiện tại tính mạng của ông ấy đang như ngàn cân treo sợi tóc, cô khóc thế này đúng là xúi quẩy.”"
Tất cả Huyền Thuật Sư ở đây đều xuất thân danh môn, phần lớn những người bọn họ tiếp xúc là tâng lớp quyền quý phú hào, bọn họ luôn luôn được tâng bốc nên đã quen thuộc thân phận cao cao tại thượng này từ lâu. Hiển nhiên bọn họ có thể nhìn ra, Lâm Yến Bình không quyền không thế, cũng chỉ là người bình thường, cho nên thái độ bọn họ đối đãi với Lâm Yến Bình cũng không được xem là tốt. Nếu là các quyên quý phú hào thì nhóm Huyền Thuật Sư sẽ còn tôn trọng một hai, dù sao là đôi bên cùng có lợi, sớm muộn cũng sẽ có lúc cần dùng đến đối phương, thế nhưng những người bình thường này là những người bọn họ cực ít khi có thể tiếp xúc được. Huống chỉ lần này nếu không phải bởi vì Âm Sát Địa đặc thù, một khi hình thành sát quỷ sẽ ảnh hưởng rất nhiều người vô tội, bọn họ đã không tới đây giải quyết vấn đề.
Lâm Yến Bình vừa mới trở về từ cõi chết, còn chưa bình tĩnh lại thì đã bị Tư Mã Phinh Đình đột nhiên quát mắng một trận như thế. Cô ấy ngơ cả người, ngơ ngác ngồi ở đó, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Đức hạnh có thiếu sót, nếu là tâm tính thế này có thể có được công đức kim quang, vậy thế giới này thật sự sắp loạn.
Bị Huyền Thuật Sư nhiều vây công chỉ trích, Lâm Yến Bình thật sự sợ hãi, cô ấy vốn cũng không phải là người to gan, trước đó bị tà ma nhập vào người, còn gặp phải nhiều chuyện đáng sợ thế, mặc dù không còn ký ức, nhưng trong đầu cô ấy vẫn có chút ấn tượng mơ hồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận