Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 730:

Chương 730:Chương 730:
Câu hỏi này đánh thẳng vào linh hồn, khiến những lời Từ Nghiên muốn nói đều nghẹn trong cổ họng, cuối cùng không nói ra được.
Đúng vậy, nếu như người chết là cô ấy thì sao?
Rõ ràng là bị hại chết, nhưng lại gánh vác bêu danh vứt chồng bỏ con nhiều năm như vậy, cuối cùng người hại chết cô ấy đã nói rõ chân tướng, nhưng con gái của cô ấy lại vì thanh danh hung thủ mà không nói ra bất kỳ điều gì...
Nếu như là cô ấy, Từ Nghiên không chấp nhận được.
"Xin lỗi, Hân Nghi..."
Từ Nghiên chật vật cúi đầu, không dám nhìn mặt Trịnh Hân Nghi, cô ấy cảm thấy mình không bằng Trịnh Hân Nghi.
Nhìn xem Trịnh Hân Nghi như thế, Bạch Trân Trân đã biết nhẫn nhịn và nỗ lực của Từ Kiều nhiều năm qua không có uổng phí.
Con gái của bà ấy cuối cùng vẫn hướng về bà ấy.
Bạch Trân Trân nhìn Trịnh Hân Nghị, tiếp tục nói: "Thật ra là mẹ em có cơ hội báo thù, nhưng bà ấy vì em, vẫn lựa chọn không nói gì. Trước đó không phải em nói, sáu năm trước cha của em đột nhiên trở nên rất dịu dàng, đối xử với em tốt hơn trong quá khứ nhiều sao? Bởi vì lúc đó, người khống chế thân thể Trịnh Hạo Dương không phải là bản thân ông ấy, mà là Từ Kiều, mẹ của em."
"Chẳng phải trước đó mọi người cũng lấy làm lạ, vì sao tính tình Trịnh Hạo Dương thay đổi rất nhiều, vì sao Trịnh Hạo Dương lại đột nhiên muốn giết Từ Nghiên? Nhưng thật ra là bởi vì trong thân thể Trịnh Hạo Dương có hai linh hồn."
"Lúc trước Trịnh Hạo Dương giết Từ Kiều, băm thịt bà ấy gói thành sủi cảo, một phần cho chó hoang ăn, một phần khác bị ông ấy ăn."
Rất nhanh cô ấy đã có được đáp án từ trong miệng Bạch Trân Trân.
Sắc mặt Trịnh Hân Nghi bỗng nhiên thay đổi, dường như cô ấy đã đoán được cái gì, trừng to mắt nhìn vê phía Bạch Trân Trân.
"Linh hồn Từ Kiều dưới cơ duyên xảo hợp tiến vào thân thể Trịnh Hạo Dương, bà ấy luôn luôn cố gắng ảnh hưởng Trịnh Hạo Dương, cho nên Trịnh Hạo Dương mới chấp nhận nuôi em lớn."
Cho nên Bạch Trân Trân lại làm rõ một chân tướng khác.
Bạch Trân Trân không có quên cô ấy: "Từ Nghiên, người đón nhận cô để chăm sóc, ra mặt vì cô, cho cô chỗ dung thân từ trước đến nay không phải là Trịnh Hạo Dương, người đó là chị của cô, Từ Kiều. Về phần Trịnh Hạo Dương, từ trước đến nay ông ấy chưa bao giờ thay đổi, vẫn luôn là một kẻ ác độc, ông ấy phát hiện người trong thân thể mình là Từ Kiều, cho nên mới muốn giết chết cô."
Hóa ra thứ cất giấu trong chiếc túi da người cha đối xử dịu dàng với cô ấy chính là mẹ của cô ấy. Thế nhưng từ trước đến nay cô ấy không hề hay biết, luôn tưởng rằng người tốt đối xử với cô ấy là cha...
Từ Nghiên ở một bên khác cũng đổi sắc mặt, thời gian sáu năm trước này quá đặc thù, đặc thù tới mức khiến cho Từ Nghiên muốn quên cũng không được.
Nghe thế, Trịnh Hân Nghi vừa khóc lại cười, cuối cùng cô ấy bụm mặt ngồi xổm xuống, cứ vậy khóc rống lên. "Thân thể đó dẫu sao vẫn là của Trịnh Hạo Dương, linh hôn Từ Kiều bị nhốt ở trong thân thể ông ấy mười sáu năm, linh hồn cứ dần suy yếu, trong khoảng thời gian gần đây bà ấy sắp không khống chế nổi thân thể của mình, cho nên mới bảo Từ Nghiên ra ngoài tìm việc làm."
Người toàn tâm toàn ý với cô ấy, lúc cuộc đời cô ấy xuống nốt trầm, lúc cô ấy bị tổn thương, ra mặt vì cô ấy hóa ra không phải là Trịnh Hạo Dương. Hóa ra vào lúc cô ấy không biết, chị của cô ấy đã trả giá vì cô ấy nhiều như vậy.
Nhìn hai người khóc đến không kìm chế được, Bạch Trân Trân tiếp tục nói.
Chân tướng tàn khốc tới vậy, sao Từ Nghiên có thể tiếp nhận?
"Vừa rồi bà ấy phát hiện Trịnh Hạo Dương muốn giết hai người, cho nên Từ Kiều mới lựa chọn đồng quy vu tận cùng Trịnh Hạo Dương, giải quyết phiên phức sau cùng cho hai người."
"Từ trước đến nay Trịnh Hạo Dương chưa từng cải tà quy chính, ông ấy vẫn luôn là người xấu, người trả giá cho hai người từ trước đến nay đều là Từ Kiêu, không phải ông ấy."
Thật ra lúc trong thân thể Trịnh Hạo Dương, Từ Kiều có vô số cơ hội nói rõ chân tướng, thế nhưng vì bảo vệ con gái và em gái mình, bà ấy vẫn không nói gì. Hiện tại bà ấy đã không có ở đây, Bạch Trân Trân bèn nói ra những điều bà ấy đã làm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận