Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 634:

Chương 634:Chương 634:
Bạch Trân Trân lại hỏi: "Vậy vải đỏ trong hộc tủ văn phòng của tôi là cậu đặt sao?”
Bên trong vải đỏ đó có nhánh đào và bùa đào hoa, bày tỏ là muốn chiêu đào hoa đến cho cô, Bạch Trân Trân cảm thấy chuyện này có lẽ không có liên quan gì đến Cổ Anh Hùng, nhưng vì đề phòng chẳng may, cô vẫn hỏi một câu.
Kết quả lại vượt quá dự đoán của Bạch Trân Trân, Cổ Anh Hùng gật đầu nói: "Đó là tôi đặt vào."
Bạch Trân Trân: "Là cậu đặt vào? Cậu đặt bùa đào hoa trong phòng làm việc của tôi làm gì?"
Cũng không thể là vì làm vượng số đào hoa của cô, khiến cô được thêm mấy người đàn ông theo đuổi chứ?
Đôi mắt Cổ Anh Hùng ngờ nghệch, đáp: "Đó không phải là bùa đào hoa, đó là bùa tăng thời vận."
Bà mo nói sẽ giúp bọn họ chém giết oan hồn nói thông qua tiền tài mượn vận, sẽ có hao tổn nhất định đối với Bạch Trân Trân, sau khi oan hồn bị chém giết, thời vận của cô có lẽ sẽ chịu ảnh hưởng, cho nên đã bảo Cổ Anh Hùng đặt bùa tăng thời vận trong văn phòng của Bạch Trân Trân. Làm vậy, có thể giảm bớt ảnh hưởng đối với Bạch Trân Trân ở mức độ cao nhất.
"Đó là bùa tăng thời vận, không phải bùa đào hoa, chị Trân Trân, có phải chị lộn rồi không?”
"Cậu làm cái gì vậy? Nói chuyện cứ nói, cậu quỳ đi xuống làm gì? Cậu thế này là cầu xin sư phụ tôi hay là uy hiếp sư phụ tôi chứ?"
Cô đã sắp lật nát bách khoa toàn thư phù lục rồi, bách khoa toàn thư phù lục với tư cách là một trong những cách thức bảo mệnh không nhiều lắm hiện nay thì mức độ coi trọng Bạch Trân Trân dành cho bách khoa toàn thư phù lục rất cao, không có chuyện cô chỉ lật xem phù lục trong sách. Cô có thể xác định, gói bên trong vải đỏ chính là bùa đào hoa.
"Chị Trân Trân, tôi biết chị nóng lòng, nhưng chị đừng vội, chị biết chuyện tôi muốn mượn tiền, thế thì bà mo đó nhất định không hành pháp được. Chị Trân Trân, tôi biết chị là người có năng lực, van cầu chị giúp tôi có được không? Tôi đưa hết tiền của tôi cho chị, chị Trân Trân, van xin chị..."
Thấy Bạch Trân Trân chìm vào trong trầm tư, trong lòng Cổ Anh Hùng hoảng loạn, cậu ta nhẫn rồi lại nhịn, cuối cùng vẫn không nhịn được, mở miệng nó.
Đây đúng là thú vị, rốt cuộc bà mo đó có lai lịch gì, bà ta làm những chuyện này là vì cái gì?
Nói xong, hai chân Cổ Anh Hùng khuyu xuống, muốn quỳ với Bạch Trân Trân, vân là Trần Tiểu Sinh tay mắt lanh lẹ nên đã đỡ dậy Cổ Anh Hùng đã quỳ được một nửa lên kịp lúc.
Bạch Trân Trân: ”...'
Nhưng rõ ràng là chuyện có thể từ từ nói, sao phải dùng cách thức tự hạ thấp mình chứ?
Bạch Trân Trân sẽ giúp đỡ hay là không giúp đỡ đây?
Nếu mà giúp, ức chế. Nếu không giúp, sẽ áy náy, dù sao cô quả thật đã bị làm khó.
Trân Tiểu Sinh rất không thích cách quỳ xuống van xin người khác này, rõ là như đang áp đặt đạo đức, bọn họ là đồng nghiệp, không phải người xa lạ, đã quen biết nhau lâu thế này, cậu ta quỳ xuống, rất nhiêu chuyện sẽ hoàn toàn biến chất.
Trần Tiểu Sinh ở một bên cũng cảm thấy mình cứ thế này cũng không ổn, bèn biểu thị anh ta cũng có thể hỗ trợ. Nhìn dáng vẻ đáng thương đó của Cổ Anh Hùng, sau đó lại liên hệ đến tính toán phía sau của bà mo, Bạch Trân Trân cảm thấy bất kể như thế nào, khẳng định là cô vẫn phải đi chuyến này. Có điều thi thể của Lý Gia Kiệt còn chưa được xử lý xong xuôi, Bạch Trân Trân đã nhận tiền, bên kia còn đang chờ, cô chỉ có thể xử lý xong thi thể của Lý Gia Kiệt trước tiên rồi mới đến nhà Cổ Anh Hùng xem thử.
Cổ Anh Hùng xung phong nhận việc giúp đỡ: "Chị Trân Trân, tôi sẽ đẩy hết mọi việc của mình đi, tôi giúp chị. Hai chúng ta làm việc với nhau nhất định sẽ nhanh hơn chút."
Sau khi Cổ Anh Hùng được kéo dậy, cậu ta có ý muốn giải thích: "Chị Trân Trân, tôi không có ý gì khác, tôi thật sự hết cách rồi. Chị Trân Trân, van cầu chị giúp tôi có được hay không? Em trai tôi thật sự không chịu đựng nổi nữa..."
Bạch Trân Trân ngẫm nghĩ, bèn gật đầu nói: "Được."
Dù sao thi thể của Lý Gia Kiệt Bạch Trân Trân đã xử lý xong, còn lại đều là việc cần tỉ mỉ, có người hỗ trợ, tốc độ của cô cũng sẽ tăng lên rất nhiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận