Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 870:

Chương 870:Chương 870:
Bạch Trân Trân hờ hững, hỉ nương đứng bên cạnh đã bắt đầu màn biểu diễn của bà ta, bà ta cầm khăn tay, che mặt khóc hu hu hu.
"Thật sự quá cảm động, tân nương tử, cô không cảm nhận được tình yêu của tân lang đối với cô sao?"
Rất xin lỗi, cô không có, dù sao thì cái tên tân lang đang gọi là A Mị, có liên quan gì tới cô.
"Tân nương tử, Kim lão gia là người đàn ông tốt hiếm có, bỏ lỡ rồi sẽ không còn cơ hội nữa, cô khó khăn lắm mới gả cho Kim lão gia, cuối cùng tu thành chính quả rồi, cô không muốn nhìn thử ngài ấy sao?"
Cô không muốn.
"Nếu là tôi, tôi đã sớm gả cho Kim lão gia rồi, người đàn ông si tình như vậy hiếm có trên đời, ngài ấy thật là, tôi khóc chất..."
Bạch Trân Trân: cô không hề muốn khóc chút nào, thậm chí còn có hơi buồn cười.
Sau khi hỉ nương lâm trận phụ trợ, dường như đã ấn xuống công tắc kỳ quái nào đó, những người mang theo nụ cười kỳ quái giống như chỉ là NPC hôn lễ trước đó bây giờ giống như được rót vào sức sống, hùa nhau bắt đầu nói chuyện.
Bạch Trân Trân: "...'
"Kim lão gia đã rất lâu không vui vẻ như vậy rồi, ngài ấy rất yêu cô."
Những lời đó từ bốn phương tám hướng tràn tới, trước sau chui vào trong tai Bạch Trân Trân.
"Kim lão gia thật sự khiến người ta cảm động, sao ngài ấy lại tốt như thế chứ?"
"Kim lão gia thật sự rất dịu dàng với cô. Ngài ấy yêu cô như vậy, cô còn muốn cái gì?"
Tất cả bọn họ đều nói Kim lão gia yêu Bạch Trân Trân thế nào, thích cô thế nào, bảo cô đừng có không biết tốt xấu, sớm ở bên Kim lão gia, người yêu cô đến nhường đó đi.
"Tôi chưa từng thấy Kim lão gia vui vẻ như vậy, ngài ấy nhất định rất yêu cô."
"A MỊị, tôi thật sự yêu em, tâm ý của tôi em cảm nhận được không?”
Xung quanh lại lần nữa yên tĩnh lại, Kim lão gia thâm tình nhìn Bạch Trân Trân, trong giọng nói ngập tràn thâm tình cuồn cuộn.
"A Mị, tôi biết có thể mọi thứ quá nhanh, nhưng tôi muốn đối tốt với em, muốn cưới em về nhà, muốn em làm vợ tôi."
Kim lão gia đợi tất cả mọi người nói hết những lời nên nói, lúc này mới giơ tay lên, ngăn cản những người đó nói tiếp.
Trước khi kéo xuống, Kim lão gia dường như hơi do dự, không biết mình rốt cuộc có nên làm như vậy không.
"A Mị, tôi từng nói với em, tôi muốn bên em sớm tối, ở bên nhau mãi mãi, tôi tới rước em rồi, em nguyện ý theo tôi không?”
Hắn nói lời tình tứ, vươn tay về phía Bạch Trân Trân, đầu ngón tay khớp xương rõ ràng nắm lấy khăn voan của Bạch Trân Trân, chỉ cần hắn dùng sức là có thể kéo khăn voan của Bạch Trân Trân xuống.
"Tôi vì em tổ chức một hôn lễ lớn như thế này, em có yêu cầu gì có thể nói với tôi, chỉ cần tôi có thể làm được, tôi chắc chắn sẽ đáp ứng em." Động tác của hắn dừng lại, khi nhìn Bạch Trân Trân, trong đôi mắt trắng đen rõ ràng đó ngập tràn tình cảm.
"Tôi biết mình làm như vậy có hơi ích kỷ, nhưng tôi thật sự không làm được."
Trong giọng nói của Kim lão gia mang theo vài phần khẩn cầu, nhìn xuyên qua khăn voan màu đỏ, trên gương mặt đẹp trai đó của hắn ngập tràn thống khổ.
"A Mi, có phải em giận không?”
Bạch Trân Trân im lặng, giống như một người câm điếc không nghe thấy cũng không nói được.
"A Mi, có phải em muốn tôi thả em đi không?"
"A Mị, có thể không?"
"A Mị, tôi thích em, tôi muốn ở bên em, em cũng đã từng hứa với tôi rồi, nói sẽ ở bên tôi."
"A Mị, A Mị, A Mi, A Mị của tôi..."
Hắn gọi từng tiếng A Mị, giống như một người đàn ông si tình thâm tình bất hối, hắn giống như đang rối rắm, lại giống như đang cho mình dũng khí, bàn tay nắm lấy khăn voan của Bạch Trân Trân khẽ dùng sức.
Bạch Trân Trân: "...'
Nói thật, bộ dạng này của hắn thật sự khiến người ta cảm thấy hỗn độn.
Nói xong lời tình tứ, sự thâm tình nông đến độ không thể tan trong giọng nói kết hợp với gương mặt và giọng nói của hắn, lực sát thương thực sự tăng lên gấp mấy lần.
Nếu hôm nay là một kẻ não yêu đương đứng ở đây, nếu là một cô gái tâm hôn mong manh ở đây, nhất định sẽ không nhịn được lên tiếng.
Cho dù cô không phải A Mi, cũng sẽ cảm động vì sự thâm tình của đối phương, không nhịn được muốn trả lời đối phương.
Nhưng đáng tiếc là Bạch Trân Trân tim cứng như sắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận