Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 801:

Chương 801:Chương 801:
Lúc Bạch Trân Trân thấy đối phương không kìm được có chút sửng sốt, nguyên nhân cũng không có gì, dáng vẻ của cô gái xinh đẹp này có ba phần tương tự với Bạch Trân Trân.
Cô gái xinh đẹp đó là một người tính cách nhiệt tình, sau khi thấy Bạch Trân Trân, cô ta bước nhanh tới, sau đó đưa tay về phía Bạch Trân Trân, mở miệng cười nói: "Chào cô Bạch, tôi là pháp y của khoa giám nghiệm chứng cứ, tôi tên là Ngụy Dĩnh, ngưỡng mộ đại danh đã lâu cuối cùng cũng được gặp mặt, cô Bạch so với trong tưởng tượng của tôi còn xinh đẹp hơn."
Những cô gái đẹp và cởi mở vẫn luôn dễ dàng khiến người ta yêu thích, Bạch Trân Trân cũng không phải ngoại lệ, cô nắm lấy bàn tay có lớp chai mỏng của đối phương, mỉm cười nói: "Chào cô, cô Ngụy, tôi cũng rất hân hạnh được gặp cô."
Khoa giám nghiệm chứng cứ có hai nhân viên pháp y, Tần Lãng thì Bạch Trân Trân đã từng gặp rất nhiều lần, còn Ngụy Dĩnh thì trước đó cô chưa từng thấy, nghe nói lúc trước Ngụy Dĩnh bị mượn tạm tới khu Truân Môn, hai ngày nay mới vừa quay lại.
Sau khi giới thiệu lẫn nhau với Ngụy Dĩnh, Bạch Trân Trân lại giới thiệu Hạ Triêu Yến với bọn họ.
Lúc nghe thấy Bạch Trân Trân nói Hạ Triêu Yến là bạn cô, chân mày Ngụy Dĩnh hơi nảy lên, quay đầu nhìn về phía Hạ Triêu Yến theo bản năng.
Còn Tần Lãng không ngờ mình không tham gia mấy ngày thì tình tiết đã giục ngựa phi nhanh theo hướng mà anh ta không biết, chuyện này khiến Tần Lãng có chút ngẩn ra, mở miệng hỏi một câu theo bản năng.
"Bạn, bạn bè gì? Sao lại đưa tới chỗ này chứ? Anh ta..."
Nhưng khiếp sợ sự lạm dụng uy quyền của Ngụy Dĩnh, Tần Lãng vẫn ngoan ngoãn ngậm miệng, không tiện tiếp tục mở miệng nói chuyện.
Cô đi giày gót to, mặc dù không đạp người khác đau chân như giày gót nhọn nhưng cũng đủ để khiến Tần Lãng đau tới mức kêu một tiếng.
Tần Lãng: ”...
Ngụy Dĩnh trợn mắt nhìn Tần Lãng một cái, tức giận nói: "Không biết nói chuyện thì đừng có nói, không nói không ai bảo anh câm cả."
"Ngụy Dĩnh, cô cũng quá hung hăng rồi chứ? Cô đạp tôi để làm gì?"
Không phải chứ, anh ta trêu ai ghẹo ai đâu?
Mắt thấy Tần Lãng sắp nói ra một vài lời không giữ thể diện lắm, Ngụy Dĩnh nhanh trí hung hãn đạp Tần Lãng một đạp.
Với tư cách là pháp y nghiệm xác, bọn họ là người hiểu rõ thi thể nhất, rất nhiều điểm kì quái đều không thể qua mặt bọn họ cho nên Ông Tấn Hoa và Từ Phong cũng không có suy nghĩ bỏ qua Tần Lãng và Ngụy Dĩnh, vừa hay có bọn họ giúp đỡ giải thích, Bạch Trân Trân cũng có thể mau chóng biết được chân tướng mọi chuyện.
Còn với Ông Tấn Hoa, mắt anh có chút ảm đạm hơn, có điều với tư cách trưởng khoa khoa giám nghiệm chứng cứ, Ông Tấn Hoa cũng biết cái gì là chính cái gì là phụ cho nên cũng không để bản thân mình rơi vào trong cảm xúc không vui đó.
Ông Tấn Hoa nhanh chóng điều chỉnh xong tâm trạng, tỏ ý nói hai người Ngụy Dĩnh và Trần Lãng lấy thi thể có vấn đề ra cho Bạch Trân Trân xem trước.
Động tác nhỏ giữa hai người bọn họ đều đã lọt vào mắt Bạch Trân Trân, có điều biểu cảm trên mặt cô không biến hóa gì, tạm thời không trông thấy được.
Liên quan tới chuyên môn của mình, hai người Tần Lãng và Ngụy Dĩnh nhanh chóng điều chỉnh xong tâm trạng, Ngụy Dĩnh cầm sổ ghi chép giải phẫu tới, để Tần Lãng giải thích cho Bạch Trân Trân.
Ông Tấn Hoa đối mặt với Bạch Trân Trân, mở miệng nói: "Cô Bạch, bốn thi thể này có một vài vấn đề, hai người Tần Lãng và Ngụy Dĩnh không giải thích được rõ ràng, cho nên chúng tôi chỉ có thể tìm cô tới giúp, bởi vì cái này có khả năng dính tới sự kiện linh dị, vì vậy..."
Không đợi Ông Tấn Hoa nói xong, Bạch Trân Trân đã gật đầu một cái tỏ ý mình biết: 'Pháp y Tần, pháp y Ngụy, bốn thi thể này rốt cuộc có vấn đề gì?"
Bốn thi thể kia đã bị vá lại rồi, lúc đặt trong tủ lạnh ngoại trừ cả mặt xanh tái thì ngoài ra không hề dọa người.
“Cô Bạch, là như vậy...
Tần Lãng nói rất nhiều danh từ chuyên môn, thực ra Bạch Trân Trân có chút không hiểu lắm, đối phương nhanh chóng phát hiện ra chuyện này, ngay lập tức đổi thành những lời Bạch Trân Trân có thể nghe hiểu.
Từ Phong nói tiếp: "Chúng tôi đã hỏi thăm bà chủ cửa hàng uốn tóc, họ đều nói thấy mấy người đàn ông này đi vào cùng một tiểu thư, nhưng cuối cùng lại phát hiện không thấy cô tiểu thư đó đâu, trong phòng chỉ có những người đàn ông này."
Mà hiện trường phát hiện vụ án không phát hiện bất cứ công cụ hay một người nào khác, cũng chỉ có bốn người bọn họ ở đó, bọn họ chết trong một gian phòng nhỏ tại một tiệm uốn tóc trong khu đèn đỏ, bốn người họ còn chết trong cùng một gian buồng.
Nói đơn giản, bốn thi thể này đều chết vì thượng mã phong, nhưng kì quái là biểu cảm lúc bọn họ chết thống khổ khác thường, toàn bộ hạ thể cũng sưng lên không thể chịu nổi, cũng sắp không nhìn ra hình dáng vốn có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận