Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 1116:

Chương 1116:Chương 1116:
So sánh với cô, Kỳ Lỗi không có trái tim kiên cường thế này, cộng thêm chuyện lúc trước nên các thôn dân đều không chào đón Kỳ Lỗi, cho nên đãi ngộ ngồi ghế giống Bạch Trân Trân đương nhiên là Kỳ Lỗi không có. Hiển nhiên, hiện tại Kỳ Lỗi không thèm để ý những vấn đề này, anh ta nhìn Bạch Trân Trân đang ngồi thoải mái nhàn nhã, không nhịn được nói.
"Cô Bạch, cô không cảm thấy làm như vậy quá mạo hiểm sao? Nỗi đau đớn mất con không dễ dàng chấp nhận như vậy, những thôn dân này vốn đã có thành kiến với Huyền Thuật Sư, nếu họ nhớ tới trước đó là do Huyền Thuật Sư mới hại bọn họ mất con... Đến lúc đó phải làm sao mới được?"
Từ đầu đến cuối Kỳ Lỗi vẫn nhớ tình cảnh lúc bọn họ đi tới, các thôn dân bởi vì biết con mình đã chết mà bạo động, nếu không có người của đội đặc chiến, Huyên Thuật Sư bọn họ nhất định sẽ chịu thiệt thòi.
Trước đó có nhiêu Huyên Thuật Sư ở đó, còn có thành viên đội đặc chiến duy trì trật tự, các thôn dân mới miễn cưỡng rời đi. Nếu không phải bởi vì chuyện gặp phải bên thôn Đào Gia quá phiền lòng, Huyền Thuật Sư đã không đến mức mãi mà chưa trở về xử lý những vấn đề tiếp theo.
Kỳ Lỗi cảm thấy dường như Bạch Trân Trân có hơi khiếm khuyết về mặt quan hệ giữa người với người, thấy cô vậy mà định trung thực chờ đợi, không có ý muốn rời đi trước, anh ta không kìm được tốt bụng nhắc nhở Bạch Trân Trân một phen.
Bạch Trân Trân nghe vậy, nhướng mày nhìn về phía Kỳ Lỗi, sau đó hỏi: "Anh đã có kế hoạch, thế dựa theo lời anh nói, bây giờ chúng ta nên làm như thế nào?"
Kỳ Lỗi ngẫm nghĩ, nhẹ giọng nói: "Tôi biết thuật Khôi Lỗi, có thể để lại hai con rối giả làm chúng ta, sau đó chúng ta rời đi trước, hành pháp từ xa, để con rối hỗ trợ."
Nếu dùng con rối, quả thật có thể bớt đi rất nhiều phiền phức, một khi xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, bọn họ sẽ không trở nên quá bị động.
"Sử dụng thuật Khôi Lỗi có thể sẽ xuất hiện rất nhiều sự cố, hơn nữa, chuyện sáu mươi hai đứa bé này gặp phải đáng sợ thế, bất cứ lúc nào cũng có thể lại trở thành lệ quỷ, đặt lệ quỷ và người bình thường chung một chỗ, anh nghĩ sao?"
Anh ta tự nhận là lựa chọn của mình không sai, nhưng khi nói cho Bạch Trân Trân nghe, đối phương cười với anh ta, sau đó không chút do dự từ chối đề nghị của anh ta.
Tín nhiệm giữa các thôn dân và Huyền Thuật Sư vốn dĩ đã dẫy đầy nguy hiểm rồi, hiện tại cũng chỉ là bởi vì Bạch Trân Trân mang linh hồn bọn nhỏ về, thế này mới miễn cưỡng gắn bó lại một chút.
"Tôi sẽ không rời khỏi nơi này, thuật Khôi Lỗi gì đó có xác suất phạm sai lầm quá lớn, nhất là còn là nơi chết nhiều người như vậy, xác suất phạm sai lầm sẽ lớn hơn."
"Đề nghị của anh rất tốt, có điều lần sau đừng đề nghị."
Hơn nữa, Bạch Trân Trân đã hứa hẹn, nói sẽ đích thân hành pháp để các thôn dân gặp mặt với bọn nhỏ, và còn đưa bọn nhỏ vào địa phủ lúc mười hai giờ đêm, bây giờ cô chạy đi thì ra thể thống gì?
Kỳ Lỗi cảm thấy Bạch Trân Trân chưa từng thấy các thôn dân mất khống chế, nỗi đau khổ mất con không dễ chấp nhận như vậy, nhất là cảm xúc sẽ lan tỏa, ai cũng không biết buổi tối hôm nay sẽ xảy ra chuyện gì, cho nên hết thảy đều phải được chuẩn bị trước.
Rất nhiều chuyện đã là ăn vào sâu tận xương tủy, trở thành quan niệm thâm căn cố đế, làm gì dễ thay đổi thế? Kỳ Lỗi thả một con rối ở chỗ này, coi như bọn họ có thể điều khiển con rối từ xa, nhưng dẫu sao con rối vẫn khác biệt với chính bản thân bọn họ, một khi con rối bị phá hủy, sau đó xảy ra chuyện gì, bọn họ sẽ không thể hỗ trợ.
"Anh Kỳ, tôi cứ tưởng sau khi trải qua chuyện ban nãy, anh đã thay đổi, có điều bây giờ xem ra, là tôi tự mình đa tình."
Một khi lệ quỷ mất lý trí thì sẽ không thèm quan tâm đối phương có phải cha mẹ, bạn bè của mình hay không, sẽ ra tay giết người điên cuồng.
Trời tối, tất cả phụ huynh của những đứa bé đã chết đã đến đầy đủ, và Bạch Trân Trân cũng đã nghỉ ngơi đủ, đứng dậy chuẩn bị hành pháp.
Kỳ Lỗi mấy máy môi, dường như muốn giải thích, thế nhưng Bạch Trân Trân đã nhắm mắt lại, điêu này khiến Kỳ Lỗi không thể không bỏ đi ý nghĩ muốn tiếp tục trò chuyện với Bạch Trân Trân.
Thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ chớp mắt mặt trời đã xuống núi.
Bạch Trân Trân không quá muốn nói thêm với Kỳ Lỗi, nhận biết của anh ta và nhận biết của mình hoàn toàn không cùng một mặt, nhiều lời vô ích, trái lại sẽ làm bẩn tư tưởng của mình.
Trước đó Bạch Trân Trân chỉ có thể dựa vào nước mắt trâu để cho người ta gặp quỷ, có điều bây giờ cô đã tiến bộ, thăng cấp rồi, cô đã nắm giữ thuật pháp mở thiên nhãn đại quy mô, có thể mở thiên nhãn cho người ta ở nơi âm khí nặng, để bọn họ có thể nhìn thấy quỷ. Đương nhiên, tính hạn chế của thuật pháp này vẫn rất lớn, có điều vào thời điểm này dùng thuật pháp này rất thuận tiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận