Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 92:

Chương 92:Chương 92:
"Vương Kim Phượng, bà thật đáng thương, bà nghĩ hết tất cả chia cắt tôi và A Phát, nhưng cuối cùng vẫn thất bại, duyên phận của tôi và A Phát là ông trời định sẵn, bây giờ tôi và A Phát, còn có con của chúng tôi cùng dùng một thân thể, ai cũng không thể chia cắt chúng tôi."
"Nói ra, tôi còn phải cảm ơn bà, nếu không phải bà giết chúng tôi, cũng không cho chúng tôi được cơ hội này."
"Cả nhà chúng tôi bây giờ linh hồn tương thông, trong anh có em, trong em có anh, đã sớm trở thành một thể rồi, đời này, chúng tôi là người thân cận nhất, ai cũng không thể bì được tình cảm của chúng tôi."
Khi nói những điều này, nụ cười của Kiêu An Na càng ảo mộng, cô ấy giơ tay nâng mặt của mình, giống như nói một mình: "Trước đây tôi luôn sợ hãi A Phát sẽ phản bội tôi, rời khỏi tôi, duyên phận giữa chúng tôi sẽ hoàn toàn đứt đoạn, nhưng bây giờ xem ra, duyên phận giữa chúng tôi cắt cũng không cắt đứt, cho dù là cái chết cũng không thể chia cắt chúng tôi!"
Nói mãi nói mãi, cô ấy cười hi hi hi, ngữ điệu nhẹ tênh nói: "Thật đáng tiếc, Vương Kim Phượng, bà đã giết tôi và con, bằng chứng xác thực, quãng đời còn lại bà chỉ có thể sống trong tù, nhưng bà yên tâm, tôi và con sẽ vĩnh viễn ở bên A Phát, chúng tôi vĩnh viễn sẽ không chia lìa."
Nhìn Vương Kim Phượng bởi vì lời nói của cô ấy mà tức tới biến dạng gương mặt, cả người giống như lệ quỷ bò ra từ trong địa ngục, Kiều An Na cười khanh khách.
"Đúng rồi, còn có một chuyện quên nói với cô, bởi vì cả nhà chúng tôi cùng dùng một cơ thể, bên phía bệnh viện đã làm giám định tinh thân cho chúng tôi, nói chúng tôi mắc chứng tâm thần phân liệt."
"A Phát mất việc rồi."
Để giữ mạng của Vương Kim Phát, Vương Kim Phượng cũng bất chấp tất cả, cầu xin người bà ta chưa từng để vào mắt, hoàn toàn coi như bùn nhão.
Kiều An Na ngồi trước mặt Vương Kim Phượng đã bất động, ríu ra ríu rít nói hết những lời muốn nói ra.
Vương Kim Phượng phẫn nộ gào thét, bởi vì quá đỗi kích động, trong mắt thậm chí có nước mắt máu chảy ra.
Đôi mắt bà ta nhìn Kiều An Na giống như đang phun lửa, khàn giọng gào lên: "Con tiện nhân mày, có chuyện gì cứ nhắm vào tao, mày đừng hại con trai tao, muốn giết muốn chém tùy ý mày, mày đừng làm gì con trai tao! Mày ra khỏi người con trai tao!"
Vương Kim Phượng bởi vì vừa nãy cưỡng chế dụng công, vốn dĩ đã là cung giương hết đà, bây giờ càng bị Kiều An Na chọc tức tới mức nằm bất động trên giường bệnh.
"Mày đừng động vào con trai tao, nó không biết gì hết, nó vô tội, tao đền cái mạng già này cho mày, mày tha cho con trai tao!"
"Nhưng không sao, chỉ cần cả nhà chúng tôi ở bên nhau là được, mất việc cũng không hề gì, cả nhà chúng tôi ở bên nhau, cuộc sống vẫn có thể sống tiếp."
"Oan oan tương báo tới khi nào? Chung quy bà cũng là mẹ của A Phát, tôi còn có thể giết bà hay sao?"
"A Phát yêu mày như thế, sao mày có thể hại nó!"
Nhìn Vương Kim Phượng tức tới mức nói năng lộn xộn, Kiều An Na thở dài một tiếng, âm u mở miệng nói: "Nhưng tôi không muốn báo thù bà."
Những chuyện đó đều do bà ta làm, Vương Kim Phát không biết gì, Kiều An Na muốn báo thù cũng được, muốn gì khác cũng xong, ả tìm mình là được, vì sao phải tìm tới Vương Kim Phát?
Công tâm mới thôi.
"Vương Kim Phượng, bà yên tâm đi, cả nhà chúng tôi sẽ sống thật tốt."
Thanh điệu của Kiều An Na từ đầu tới cuối đều không có thay đổi gì, cô ấy cười khanh khách nhìn Vương Kim Phượng, thưởng thức nỗi thống khổ và tuyệt vọng của bà ta.
"Lúc tôi còn sống, tâm nguyện lớn nhất chính là gả cho A Phát, sinh con cái cho anh ấy, cả đời cũng không muốn chia lìa với anh ấy, bây giờ, mục đích này cuối cùng cũng đạt được rồi."
Con người Vương Kim Phượng ngoan độc, sau khi Kiều An Na và con có được tự do, cho dù là lăng trì bà ta tới chết thì có ý nghĩa gì?
Sau ba năm, cô phải cho Vương Kim Phượng nhìn xem, người phụ nữ không là gì trong mắt bà ta, vốn không xứng với con trai bà ta sẽ làm gì con trai bà ta.
Năm đó sở dĩ Vương Kim Phượng ra tay với cô ấy, chẳng qua là cảm thấy cô ấy đã cướp đi con trai của bà ta, cảm thấy cô ấy không xứng với Vương Kim Phát, cảm thấy người như cô ấy không có tư cách sinh con sinh cái cho Vương Kim Phát.
Con trai chính là mệnh căn của Vương Kim Phượng.
Trong mắt Vương Kim Phượng chỉ có con trai Vương Kim Phát của mình, vì đứa con trai này, chuyện điên cuồng gì bà ta cũng dám làm.
Cho nên bà ta mới tàn nhẫn ngược đãi, giết chết hai mẹ con họ.
Bà ta sẽ không nhận thức được sai lâm của mình, cũng sẽ không đau đớn và buồn bã, dựa vào tính cách của bà ta, Kiều An Na làm gì, cũng không thể xúc động tới Vương Kim Phượng.
"Đáng tiếc, Vương Kim Phượng, thân xác này của A Phát chỉ có thể chịu tải một nhà ba người chúng tôi, tôi cũng muốn để bà ở bên chúng tôi, nhưng A Phát anh ấy không nguyện ý."
Bạn cần đăng nhập để bình luận