Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 555:

Chương 555:Chương 555:
Trên người anh ta có bùa Hộ Thể do Bạch Trân Trân vẽ nên lực công kích tự nhiên khác với ngày thường, một đấm hạ xuống Lý Ly đã ngất xỉu.
Trần Tiểu Sinh đấm cho cô ta hai đấm, thẳng tay đánh Lý Ly tới hôn mê bất tỉnh, khi Trần Tiểu Sinh đang muốn hạ đấm thứ ba, anh ta lại cố gắng nuốt xuống.
Không thể đánh, không thể đánh... anh ta không thể để những cảm xúc mặt trái này khống chế mình được, anh ta cũng không phải loại người xúc động.
Sau khi hít sâu mấy cái, Trần Tiểu Sinh bay xuống khỏi người Lý Ly, nhìn cô ta hai mắt bầm đen hôn mê bất tỉnh, khóe miệng Trân Tiểu Sinh giật một cái, sau đó chậm rãi bỏ từ dưới đất dậy.
Mới vừa rồi anh ta quá kích động, nếu đánh chết người, anh ta sẽ phải vào trong tù ăn cơm tù.
Sắc mặt Trần Tiểu Sinh không coi là quá tốt, không biết Lý Ly đột nhiên nổi điên cái gì, nhưng vì phòng ngừa Lý Ly tỉnh lại một lần nữa, Trân Tiểu Sinh dứt khoát xé ga trải giường ra, trói gô Lý Ly lại một cách chặt chẽ.
Sự thật đã chứng minh, các biện pháp phòng ngừa mà Trần Tiểu Sinh làm thực sự cũng không tệ, quả nhiên Lý Ly lại tỉnh lại, cô ta định nhào đầu về phía trước để đối phó với Trần Tiểu Sinh, có điều vì thân thể đã bị trói chặt nên cô ta chỉ có thể ngọ nguậy ở trên giường, không có cách nào đối phó với đối phương.
Nhìn Lý Ly mắt đầy hận thù nhìn mình trân trối, Trân Tiểu Sinh cầm gậy đâm cô ta.
Răng lợi người này đúng là cực kỳ tốt.
"Uổng công tôi lúc trước còn cảm thấy cô là người vô tội, trong chuyện này cô cũng là người bị hại, bây giờ tôi thu hồi lời mình đã nói, cô chẳng vô tội một tí nào cả, căn bản không đáng được người ta đồng tình!"
Dưới cơn tức giận, Lý Ly vặn vẹo cơ thể thành hình dạng cực kì quái dị, sau đó rắc rắc mấy tiếng, gặm nát cây gậy của Trần Tiểu Sinh.
Lý Ly hiện tại vẫn là thân thể con người, cảm giác đau không bị che khuất hoàn toàn, lúc Trần Tiểu Sinh dùng gậy đâm vào người cô ta, lực đâm mạnh tới mức muốn mất mạng, cô ta cảm giác da mình sắp bị đâm thủng rồi.
Lý Ly còn muốn tiếp tục giãy giụa nhưng Trần Tiểu Sinh căn bản không cho cô ta có cơ hội này, lực dùng cây gậy đâm cô ta càng ngày càng lớn.
Trần Tiểu Sinh: "..."
"Tôi với cô không thù không oán, cô lại có ý định muốn giết tôi, sao cô lại ác độc như vậy chứ?”
"Thật là, tôi còn thấy mệt mỏi thay cô đấy, rõ ràng không phải thứ gì tốt đẹp nhưng dù thế nào cũng phải giả bộ là mình tốt, tôi thấy lạ thật đấy, làm thế có lợi ích gì cho cô cơ chứ..."
Anh ta dứt khoát ngồi xuống đối diện giường, quay sang nói Lý Ly từng câu, từng câu một.
"Cô nhìn thì hiền lành, nhưng thực tế hiền lành đều là do cô ngụy trang, cô suốt ngày làm bộ như mình hiền lành, có mệt không hả?"
Trần Tiểu Sinh giật khóe miệng một cái, ném cây gậy kia sang một bên, nhìn Lý Ly bị trói không có cách nào nhúc nhích vẫn không khống chế được ham muốn phản bác.
Lý Ly: "... Có lẽ bởi vì sợ, hoặc có lẽ vì miệng nghiện dạy đời, hoặc chẳng qua chỉ đơn thuần muốn phản bác Lý Ly, dù sao miệng của Trân Tiểu Sinh cũng bắt đâu mấp máy rồi giống như có động cơ, không có ý lắng xuống.
Anh ta cứ như vậy nói Lý Ly mãi, nghĩ tới đâu nói tới đó, miệng không ngừng nghỉ lấy một giây.
“Cái cô này, tôi...
Trước kia cô ta còn không hiểu được cái gì gọi là ma âm xuyên não, nhưng vào giờ phút này, cuối cùng cô ta cũng hiểu được cái câu đó có ý nghĩa như thế nào, giọng của Trần Tiểu Sinh như ma âm xuyên não vậy, bất kể cô có bằng lòng nghe hay không thì anh ta cũng bất chấp nói ba hoa không ngừng.
Không phải, cô là ai? Cô đang ở đâu? Tại sao Trân Tiểu Sinh lại trở nên lợi hại như vậy?
Nhưng mà cô gái nhỏ giống như một người giấy, người cực kỳ nhẹ, Trân Tiểu Sinh đấm một quyền đó căn bản không phải là thứ Lý Ly có thể chịu được.
Lần này cô ta nhất định phải giết chết Trần Tiểu Sinh, cô ta còn phải xem thử xem nếu chết rồi thì liệu cái miệng của Trần Tiểu Sinh còn có thể ba hoa tiếp được hay không.
Hoặc giả dụ tức giận sẽ Lý Ly sức mạnh, cô tránh được sự trói buộc của ga trải giường, một lần nữa nhào về phía Trân Tiểu Sinh.
Thân thể Lý Ly nặng nề ngã trên đất, trợn tròn con mắt.
Lý Ly: TH
Cô ta gân như quên mất vừa rồi mình cũng bị Trần Tiểu Sinh đấm một cái là ngã, toàn thân rơi vào mơ màng, sinh ra hoài nghi với năng lực của chính bản thân mình.
Nhưng Trần Tiểu Sinh cũng không để ý tâm trạng lúc này của Lý Ly là như thế nào, anh ta trực tiếp đi len cho Lý Ly hai quả đấm.
Mí mắt Lý Ly trợn lên một cái, cô ta ngất xỉu.
Trần Tiểu Sinh thở phào nhẹ nhõm, lặp lại những hành động lúc trước, buộc Lý Ly lại rồi nhét lên trên giường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận