Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang

Chương 705:

Chương 705:Chương 705:
Bạch Trân Trân suy nghĩ lại một chút, phát hiện bản thân đối đãi với người mà mình không thích trên cơ bản chính là hoàn toàn cắt đứt qua lại với đối phương, thậm chí ngay cả quan hệ gật đầu chào hỏi cô cũng chẳng muốn duy trì.
Nếu như tính cách của Ông Tấn Hoa thay đổi thì đại khái Bạch Trân Trân sẽ làm như vậy.
Cứ coi như cô phát hiện ra sự tồn tại của Ứng Thanh Trùng, biết Ông Tấn Hoa vì nó nên mới thay đổi, nhưng sau khi cô biết lấy được Ứng Thanh Trùng cũng là chuyện không dễ dàng thì sẽ cân nhắc thiệt hơn.
Tình cảm tới chỗ sâu, giả dụ như tình cảm không còn cách nào khống chế được, có lẽ cô sẽ vì đối phương mà làm rất nhiều chuyện.
Phải tìm Ứng Thanh Trùng, ví dụ như để cho anh đổi về hình dáng vốn có.
Nhưng Bạch Trân Trân là một người rất biết mình, cô trong một vài chuyện nhìn vậy nhưng thực ra rất có nguyên tắc.
Nếu như cảm thấy bỏ ra nhiều hơn nhận lại, có thể cô sẽ lựa chọn từ chối việc bỏ ra.
Cô đương nhiên không phải một kẻ yêu đương não tàn, đã biết cần phải bỏ ra rất nhiều mới có thể tìm ra cách đổi Ông Tấn Hoa trở lại, cô có thể sẽ không hi sinh.
Cho nên bất kể lựa chọn như thế nào, sau khi tính cách của Ông Tấn Hoa đại biến, khả năng Bạch Trân Trân tiếp tục ở cùng đối phương trên cơ bản là con số không.
"Nếu tính cách của anh phát sinh biến hóa, liệu anh còn thích tôi không?”
Anh quả thực không biết, loại giả thiết kiểu này cũng chẳng có ý nghĩa gì, anh hiểu bản thân bây giờ nhưng chưa chắc đã hiểu mình sau khi tính cách biến đổi mạnh, khi đó có lẽ anh sẽ phát sinh biến hóa, có lẽ không, nhưng những chuyện như này ai có thể nói rõ cơ chứ?"
Ông Tấn Hoa nghiêm túc trả lời: "Tôi không biết."
Bạch Trân Trân nhìn Ông Tấn Hoa, mở miệng hỏi.
Bạch Trân Trân cười một tiếng, nói bằng giọng bình thản: "Nếu như tính cách của anh thực sự thay đổi, tính không xác định chắc chắn quá nhiều thì đại khái có khả năng tôi sẽ buông tay, nếu như chuyện đổi anh quay trở lại dáng vẻ ban đầu có xác suất coi như nhỏ thì tôi cũng có thể hoàn toàn từ bỏ cảm tình với anh trong thời gian mọi chuyện xảy ra."
Mà cứ coi như cô bỏ ra rất nhiều, thực sự tìm được biện pháp thay đổi Ông Tấn Hoa nhưng ai biết thời hạn của cái này là bao lâu? Người có kiểu tính cách như cô cũng không dễ dàng tha thứ cho Ông Tấn Hoa tính cách đã biến hóa lắc lư bên cạnh mình.
Người này không phải có chút quá nhàm chán rồi à?
Mặc dù có chút không thể tưởng tượng nổi nhưng sau khi phân tích một hồi thì Bạch Trân Trân lại cảm thấy đây là điều có khả năng lớn nhất.
Đối phương làm ra loại Ứng Thanh Trùng cực kì khó lấy được chính vì muốn để cô và Ông Tấn Hoa không có bất cứ khả năng nào?
Ông Tấn Hoa nghiêm túc nói: "Khả năng cái này chính là mục đích của đối phương."
Khóe mắt Ông Tấn Hoa lại hơi rủ xuống, cũng không có nốt ruồi lệ nào cả.
Bạch Trân Trân hơi ngẩn ra, theo bản năng cô nhìn lên mắt của Ông Tấn Hoa. Mắt anh hoàn toàn trái ngược với ánh mắt người trong mộng kia, đuôi mắt của đối phương xếch lên trên, khóe mắt có một nốt ruồi lệ màu đen.
Bạch Trân Trân cảm thấy đầu óc mình có chút không đủ dùng, ngay lúc cô cau mày suy tính những chuyện này, trong đầu cô chợt xuất hiện một ánh mắt tràn đầy đau thương.
Trực giác nói cho Bạch Trân Trân biết giấc mộng khi cô đang hôn mê lúc trước rất quan trọng, nhưng hiện cô đang cố gắng nhớ lại mà cũng chẳng nhớ ra được rốt cuộc mình đã nằm mơ thấy cái gì.
Ông Tấn Hoa suy nghĩ một lát rồi lại nói: "Trân Trân, trong huyền môn có loại thuật pháp nào có thể thao túng giấc mơ của người khác không?"
Ông Tấn Hoa hỏi: "Trừ chuyện này cô có còn nhớ những chuyện khác không?"
Chênh lệch giữa hai người quá lớn, Bạch Trân Trân cũng không có cách nào coi hai người họ làm mội.
Bạch Trân Trân nhìn về phía Ông Tấn Hoa, không chắc chắn lắm mở miệng: "Nhưng mà người kia không phải là anh."
Bạch Trân Trân lắc đầu một cái, nói: "Không nhớ, tôi có cảm giác giấc mơ này hơi kì quái."
"Hình như tôi đã nằm mơ thấy một người..."
Giấc mơ thực ra cũng là tiềm thức của một con người, thông qua thao túng giấc mơ có thể ảnh hưởng đến tiềm thức của một người, rồi ảnh hưởng tới người này.
Tiềm thức rất khó bị ảnh hưởng nhưng điều này cũng không đồng nghĩa với việc không thể bị ảnh hưởng.
"Có một loại yêu mộng có thể ảnh hưởng tới giấc mơ của người khác, nó có thể làm một giấc mộng giả để đánh trái, để anh không phân biệt được bản thân đang trong mơ hay trong thực tế.
Không đợi Ông Tấn Hoa mở miệng, Bạch Trân Trân lại tiếp tục nói: "Nhưng căn cứ theo tài liệu ghi lại thì dường như yêu mộng đã bị tuyệt diệt từ hơn một trăm năm trước.
Thực ra yêu mộng cũng không có bao nhiêu thực lực, bản lĩnh che giấu không cao, sức mạnh tự thân cũng không đủ lớn, hơn nữa lúc nó bệnh mộng cảnh cũng là lúc nó yếu ớt nhất, rất dễ bị chủ nhân giấc mơ ảnh hưởng tới, tạo mộng không được lại còn bị đối phương cắn nuốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận